Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1758:

 

Như vậy còn ra thể thống gì? Lá gan lớn quá rồi đó! Ngô Thị Lan nhìn Diệp Lâm Quân ôm bé Quân ngồi trên xe lăn bèn điên tiết hét lớn: “Diệp Lâm Quân, cậu còn dám ngồi đó à? Sao không lăn xuống đất, quỳ xin lỗi đi?”

 

Lý Văn Chấn cũng hùa theo mắng: “Đúng, chuyện mày làm sai lại để người khác chịu tội à, lương tâm của mày có day dứt không?”

 

“Mày là sao chổi, con mày cũng là sao chổi nhỏ! Mày vẫn dám ngồi á, sao không lăn xuống theo?”

 

Ba họ Lý, Trịnh và Trần giận dữ quát vào mặt Diệp Lâm Quân.

 

Thằng nhóc này thật không coi ai ra gì mà.

 

‘Am”

 

“Răng rắc!”

 

Bàn tay của Diệp Trung Thiên bỗng nhiên vỗ tan chiếc bàn thành hai phần, phát ra tiếng ầm ầm.

 

“Ở đây có chỗ cho các người nói chuyện à?”

 

Diệp Trung Thiên giận dữ hỏi.

 

Đám người Ngô Thị Lan và Trịnh Quốc Thắng bị dọa đến mức tim đập thình thịch.

 

Không chỉ như thế.

 

Đồng thời, ánh mắt của mấy ngàn người ngồi giữa sân đồng loạt nhìn về phía bọn họ.

 

Ánh mắt mọi người đều hung ác.

 

Khí tức kinh khủng.

 

“Dám hô to gọi nhỏ với anh ấy? Các người chán sống rồi đúng không?”

 

“Muốn chết hả! Trước mặt chúng tôi mà cũng dám ra vẻ à?”

 

“To gan! Nói lại một câu xem nào?”

 

Đám người quát lớn.

 

Ba nhà Lý, Trịnh, Trần chịu đựng ánh nhìn của hàng nghìn ông lớn, bị dọa đến mức hồn muốn lìa khỏi xác.

 

Tất cả mọi người đều điên rồi…

 

“Phịch phịch!”

 

Mọi người không khống chế nổi cơ thể, tự động quỳ rạp xuống đất.

 

“Rất xin lỗi! Rất xin lỗi!”

 

“Chúng tôi sai rồi! Trường hợp hiện tại không có chỗ cho chúng tôi mở miệng!”

 

“Chúng tôi chỉ là đám sâu kiến nhỏ bé, kính mong các ông lớn không chấp kẻ thấp hèn mà bỏ qua một lần cho chúng tôi!”

 

Đám người Ngô Thị Lan đều cho rằng bọn họ mở miệng mà không được các ông lớn cho phép, mới làm mọi người tức giận.

 

Dù sao thân phận của mỗi người ở đây đều cao quý, hiển hách, là người mà bọn họ chỉ dám ngẩng đầu nhìn lên.

 

Bọn họ hoàn toàn không có tư cách nói chuyện trong tình huống này.

 

Kết cục giống như bây giờ, họ làm các ông lớn nổi giận.

 

Đến cả ông tổ nhà họ Diệp cũng tức giận.

 

Đây đúng là một sai lầm lớn!

 

Lúc này Đoàn Lệ Nguyên cũng vội vã chạy đến, chủ yếu vì cô lo lắng Diệp Lâm Quân và bé cưng xảy ra chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK