Trần Hữu Đạo thắng.
Nhóm thế lực nước ngoài trợn tròn mắt.
Tất cả đều nhao nhao, cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Trong suy nghĩ của mọi người, chắc chắn Bắc Thiên Vương mạnh hơn Trần Hữu Đạo.
Nhưng mọi chuyện lại hơi bất thường.
Không ngờ Trần Hữu Đạo lại thắng.
Quả là bất ngời Bọn họ đã viết xong mấy bài báo đưa tin về trò hề này từ lâu, chỉ chờ Bắc Thiên Vương thắng là sế tung ra, nhưng bây giờ mọi chuyện lại rơi vào bế tắc!
Ngược lại, Lạc Việt đã chứng minh sự lớn mạnh và kiên cố của mình thêm một lần nữa với thế giới.
Các thế lực lớn ở nước ngoài đều rất tức giận, kế hoạch nhắm vào Lạc Việt của bọn họ đã chết từ trong trứng nước!
Đây chính là thứ mà Diệp Lâm Quân muốn thấy!
Anh đã đạt được mục đích của mình!
Có thể nói, bây giờ, con đường thăng quan tiến chức của Trần Hữu Đạo đã rộng mở.
Anh ta nhìn sự khinh thường tràn đầy trong mắt của mấy người Trấn Thiên Điện.
“Một đám chưa trải sự đời!” Trần Hữu Đạo hừ một cái rồi nói.
Anh ta đã tự đánh bại Trấn Thiên Điện.
Nếu bọn họ được gặp sư phụ tộc trưởng Bắc An thì cảnh tượng này sẽ càng tuyệt vời hơn rất nhiều.
“Trấn Thiên Điện nghe đây, tôi cho phép các người hoạt động tại Lạc Việt, nhưng nếu có bất kỳ ai làm chuyện gì bất thường thì Trần Hữu Đạo tôi sẽ lập tức tiêu diệt các người Trần Hữu Đạo nhìn mấy người Diệp Lâm Quân và cảnh cáo.
“Mày thật sự nghĩ là mình giỏi lắm đấy à?”
Bắc Thiên Vương lập tức nổi giận.
Trần Hữu Đạo nhìn anh ta rồi cười khẩy và nói: “Sao hả đồ thua cuộc? Không phục à? Thế thì đánh một trận nữa đi!”
“Đánh thì đánh!” Bắc Thiên Vương không chịu thua, quát.
“Được, đến! Tôi sẽ đánh bại anh một lân nữa, để cho anh thua tâm phục khẩu phục! Trần Hữu Đạo quết định đánh bại đối thủ lần thứ hai, để anh ta hoàn toàn tâm phục khẩu phục.
“Không cần, thua chính là thua, tài nghệ không bằng người!”
Âm thanh của Diệp Lâm Quân vang lên, lúc này Bắc Thiên Vương mới coi như thôi.
Trần Hữu Đạo nhìn chằm chằm vào anh, cười nhạo nói: “Chỉ là tên bại tướng mà thôi, về sau gặp tôi nhớ đi đường vòng!”
“Tôi không hy vọng thấy chuyện Trấn Thiên Điện sẽ gây chuyện ở Lạc Việt!
Sau đó Trân Hữu Đạo rời đi, hơn nghìn người đi theo.
Bắc Thiên Vương tức giận.
Đây chắc chắn là một ngày sỉ nhục nhất đối với anh ta.
Rõ ràng anh ta có thể thắng! Nhưng lại phải giả vờ thua! Nhưng vì Lạc Việt, anh ta nhịn! Mặc dù anh ta không có bất kỳ tin tức gì nhưng chung quy anh ta cũng là một phần của Lạc Việt.
“Điện chủ, khi nào tôi có thể đánh thằng nhãi kia?” Bắc Thiên Vương hỏi.
“Có lẽ phải một khoảng thời gian nữa, nhưng mà anh yên tâm, sẽ không còn xa đâu.
„ Diệp Lâm Quân lạnh lùng nói.
Tạm thời anh còn phải đóng vai nhân vật này.
Bởi vì một số nguyên nhân sâu xa! Anh vẫn chưa thể lộ diện, dùng hình thức Trấn Thiên Điện đi lại trong bóng tối..
Danh Sách Chương: