“Lão Tần, hãy nói thật cho bọn họ biết.
Tôi cũng hiểu rõ hoàn cảnh của mình rồi, tôi là một người tàn phế!” Diệp Lâm Quân nói.
Tần Bắc Minh thở dài nói: “Haizz đúng vậy!
Chiến Thần đã hoàn toăn trở thành một người tàn phế, tổn thương mà cậu ấy phải chịu quá lớn.
Đời này cậu ấy chỉ có thể nằm trên giường, căn bản không thể xuống giữờng được, thậm ohí gay cả xe lăn cũng không thể ngồi lên được.
Tất cả mọi thứ đều cần người chăm sóc!”
Cổ Phong cũng khóc nức nở lên tiếng: “Đúng vậy, đời này của Chiến Thần đã bị phế bỏ rồi.
Cậu ấy không chỉ bị mất đi vũ lực mà tất cả kinh mạch, cơ bắp toàn thân đều bị phế đi, đời này cậu ấy không thể động đậy được nữa!”
Nguyên nhân chính là do chất độc của Huyết Vương Điện vẫn còn trong cơ thể Diệp Lâm Quân và hoàn toàn không thể loại bỏ được… nên mới dẫn đến hậu quả như vậy…
Tình huống lần này, Diệp Lâm Quân thật sự sẽ trở thành người tàn phế.
“Am”
Chí Oánh suýt chút nữa đã té xỉu một lần nữa.
Sắc mặt của Lý Từ Nhiệm cũng thay đổi nhưng nhanh ehóng trở lại bình thường, 6ô cười nói: “Không sao, chỉ cần Hạo Quân tỉnh lại là tốt rồi, tôi sẽ chăm sóc anh ấy cả đời!”
Trong hoàn cảnh ngặt nghèo này, cô không đòi hỏi gì khác.
Chỉ yêu cầu Diệp Lâm Quân có thể sống.
Với tiềm lực tài chính của cô thì hoàn toàn không có vấn đề gì trong việc đảm bảo một cuộc sống hạnh phúc cả đời.
Lý Từ Nhiệm nắm chặt tay Diệp Lâm Quân.
Diệp Lâm Quân cười nói: “Nửa đời sau của anh sẽ dựa vào em “Không vấn đề gì!”
Nhìn thấy người một nhà thoải mái như vậy, Tân Bắc Minh cùng Cổ Phöng quét sạch mây mù.
Không £ầt đại:phú đại quý/chỉ cần hạnh phúc yên ổn là được.
“Đường đường là Chiến Thần trấn quốc của nước Lạc Việt bây giờ lại trở thành người tàn phế?
Thật buồn cười, ha ha ha..”
“bi, theo ta đến nhà tù Bắc Minh!” Đỗ Thiên Nhất đứng lên nói.
Tại thời điểm này, bọn chúng đang nằm ở sa mạc tại biên giới của Bắc Minh với Lạc Việt.
Sa mạc Bắc Minh là điểm đếnh mă Diệp Lâm Quân đang hướng tới.
Ở sâu trong sa mạc Bắc Minh, trong một khu vực ít người đến có một nhà tù bí ẩn.
Bên trong giam giữ rất nhiều người của Bắc Minh hay thậm chí là người của châu đông phương, bọn người này đều là những người vô cùng tàn bạo.
Mỗi người đều có thể tàn sát hàng nghìn người trong chớp mắt.
Người mà Đỗ Thiên Nhất đang tìm kiếm là tù nhân mạnh nhất trong nhà tù Bắc Minh, không phải một trong số họ.
Tên này ít nhất thì cũng đã giết hàng vạn người rồi.
Đây chân chính là kẻ’cuồng giết người.
Người ta đới:räng hắn.ta đến từ một €hủng tộc hoàn toàn tách biệt với thế giới bên ngoài.
Chủng tộc của họ ăn sống tất cả các loại động vật, thậm chí cả người…
Không biết tên hắn ta là gì, nhưng hắn ta có một biệt danh là Thần Chết.
Năm đó ở nước Diệp Tinh Quốc, còn có Bắc Minh và hàng chục quốc gia điều động hàng ngàn cao thủ, dùng hết mấy thủ đoạn mới có thể bắt được hắn ta.
Điều đáng sợ nhất là đánh giá về sức chiến đấu của hắn ta, đó là cấp tông sư..
Danh Sách Chương: