“Phải không? Nhưng cô có thể bảo đảm mỗi một món sản phẩm không có bất kỳ vấn đề chất lượng nào? Hơn nữa tôi nghe nói tập đoàn Vân Đình chỉ vì cái trước mắt, từ đầu đến cuối nhóm sản phẩm này sản xuất không đến thời gian một tháng, sản phẩm cùng nhóm này mọi người đều cần nửa năm, tốc độ của các cô như vậy khiến người ta rất khó không nghỉ ngờ?”
“Không sail Các cô cũng mời Tần lão Tần Bắc Sơn tuyên truyền, lấy danh tiếng của Tần lão, không ai thật sự dám đi đối chiếu kiểm tra chất lượng sản phẩm.
Các cô là gài bẫy Tần lão phải không?”
Từng cái lý do nói ra, khiến cho Phương Tử Tình hết đường chối cãi.
Đúng lúc này, người của khoa điều tra thương nghiệp phạm tội thành phố Tô Hàng cũng tới.
“Người phụ trách là ai? Vừa nãy chúng ta nhận được tố cáo nặc danh, nói tập đoàn Vân Đình sao chép kỹ thuật nồng cốt của Phòng thương mại Tô Hàng! Trải qua điều tra của chúng ta, phát hiện thật có việc này, nhóm sản phẩm này của tập đoàn Vân Đình cùng sản phẩm của Phòng thương mại Tô Hàng gần như giống nhau như đúc, nhưng họ đã sản xuất nhiều năm rồi!”
“Oanhl”
Cái mũ lớn này chụp xuống, khiến cho tất cả mọi người đều là sửng sốt.
Phòng thương mại Tô Hàng trả đũa, ác nhân cáo trạng trước.
Vậy àm tố tập đoàn Vân Đình sao chép bản quyền kỹ thuật?
Sau khi Nghiêm Khoa nghe được, lộ ra nụ cười: “Trách không được sẽ xảy ra chuyện, thì ra là sao chép kỹ thuật của người ta không tới nơi!”
“Ừ, nhất định là như vậy! Sao chép một chút kỹ thuật của người ta, tuyệt đối là xảy ra chuyện!”
Mọi người tổ chuyên án cười lạnh nói.
Lúc này, các truyền thông lớn cũng tới tấp tung tin: “Bằng chứng thật, tập đoàn Vân Đình sao chép kỹ thuật nồng cốt của Phòng thương mại Tô Hàng, chính là nguyên nhân xuất hiện tai nạn nghiêm trọng”
Trong lúc nhất thời, trên mạng tràn đầy tiếng mắng, giá trị tập đoàn Vân Đình cũng lập tức tuột dốc không phanh, công ty đối mặt nguy cơ trọng đại.
Thậm chí trong vòng mấy ngày sắp phá sản…
Không chỉ có như vậy.
Ngay cả Tần lão Tần Bắc Sơn cũng rơi vào trong nguy cấp.
Bộ phận truyền thông phát hành tin tức, ước lượng Tần Bắc Sơn nhận phí đại ngôn của tập đoàn Vân Đình, dự đoán là 300 triệu.
Chỉ trích Tần Bắc Sơn ăn bánh bao máu người, không có y đức.
Biết rõ sản phẩm của tập đoàn Vân Đình không được, nhưng vẫn bảo đảm như cũng…
Không ít người gọi Tần Bắc Sơn nguy quân tử lớn nhát!
Đối với tập đoàn Vân Đình mà nói, từng đợt tuyệt vọng nối tiếp từng đợt.
Sau đó không lâu, Nghiêm Khoa gọi cảnh sát viên tới.
“Phương Tử Tình, Phó Vũ Tường…”
Quản lý cấp cao của công tu bị mang đi hơn phân nửa.
Có thể thấy được tình thế nghiêm trọng đến mức nào.
Lúc này, trong bệnh viên nhân dân số 1 trong thành phố.
Tần lão Tần Bắc Sơn cứ theo lẽ thường xuất hiện chẩn bệnh, Triệu Nhã Lan đảm nhiệm trợ thủ.
Đúng lúc này, trong hành lang truyền tới âm thanh vông cùng huyện náo!
“Chuyện gì xảy ra?”
Tần Bắc Sơn cau mày.
Ông ngược lại không lo lắng an toàn.
Diệp Quân Lâm đã sắp xếp cao thủ bảo vệ ông.
Rất nhanh, vài nhóm người nhà xông vào.
“Tần Bắc Sơn ông cái loại bác sĩ lòng hiểm độc, bánh bao máu nugời ăn ngon không?”
“300 triệu ông yên tâm nuốt sao?”
“Giết chết người lương tâm ông không biết đau sao?”
Vài người nhà chỉ vào mũi Tần Bắc Sơn quát.
“Tần Bắc Sơn ông chính là tên súc sinh! Bác sĩ tệ nhất toàn bộ Hoa Hạ chính là ông!”
“Đúng vậy, ông không xứng mặc một thân áo Blouse này! Các người đều không phải là thứ tốt gì!”
Thần sắc nhóm người nhà kích động, nếu không có bác sĩ y tá can ngăn, sợ là sẽ ra tay đối với Tần Bắc Sơn.
“Hu hu hu… ông cụ ông chết thật thê thảm mà! Bệnh của ông căn bản không có nghiêm trọng!”
Một người phụ nữ quỳ gối trong phòng làm việc, đau đớn khóc lớn.
Những người nhà khác bắt đầu đập đồ đạc, tiếng mắng trong miệng vẫn không ngừng.
“Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?”
Vẻ mặt Tần Bắc Sơn ngơ ngác.
“Tần lão, tối hôm qua bệnh viện sử dụng thiết bị điều trị của tập đoàn Vân Đình, kết quả thiết bị có trục trặc, hại chết bệnh nhân, mà bệnh của ông ấy thì không quá nghiêm trọng!”
Một gã bác sĩ nói cho Tần Bắc Sơn chân tướng sự việc.
“OanhI”
Nghe được tin tức này, Tần Bắc Sơn ngòi liệt xuống ghế da..
Danh Sách Chương: