Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


“Răng rắc răng rắc…”
Nghĩ tới từng việc mà họ đã gây ra cho anh ta, Tây Phương nắm chặt,iẵrh đấm làm cho một loạt âm thanh vang lên.

“Hômnay, tôi đã trở về rồiLĐám người hèn hạ các người cứ chờ đấy!”
“Tân Chiến Thiên, anh không phải ác mộng của tôi sao? Vậy thì tôi tới để thách thức anh đây!”
Sắc mặt của Tây Phương tối sầm lại, bước nhanh về phía cổng lớn.

Âm ầm ầm…
Tây Phương dùng sức gõ thật mạnh vào cổng lớn.

Sau khi cổng lớn được mở ra thì có mấy người bảo vệ đi ra ngoài.

“Gõ cái gì mà gõ? Có biết đây là nơi nào không?”
“Ừ? Cậu chủ? Cậu chủ trở về rồi!”

Rất nhanh sau đó, cả nhà họ Tần đã nháo nhào hết cả lên.

Tất cả ánh đèn trongnhà đều được thắp sáng.

Dường như tất cả người nhà họ Tần đều đi ra ngoài.

Từng khuôn mặt quen thuộc lần lượt xuất hiện trước mặt Tây Phương.

Ba mẹ nhu nhược mặc cho người ta xâu xé, các chú thím thừa cơ hãm hại.

Và cả ông nội người đã tước đi quyền thừa kế của anh ta – Tần Long Phi.

Người cuối cùng xuất hiện là Tiêu Yến và Tân Chiến Thiên.

Tiêu yến ngả vào lòng Tần Chiến Thiên, sự ân ái nói không thành lời.


Sự rèn luyện trong những năm nay đã khiến cho tâm trạng của Tây.Phữờng đạt tới trình độ cao nhất.

€ó thể nói là cho dù núi Thái Sơn sụp đổ ngay trước mặt cũng không thể làm anh ta hoảng loạn.

Nhưng nhìn thấy kẻ thù ngày trước thì Tây Phương lại không thể yên tĩnh được, nắm đấm cứ dần dần nắm chặt lại.

“Ừ? Thực sự là anh sao? Anh có chuyện gì thế? Không phải là phải ngồi tù hai mươi năm sao? Bây giờ còn chưa tới mười năm, sao anh lại trở về?”
“Chẳng lẽ là anh vượt ngục trốn về đấy chứ?
Nếu như vậy thì đúng là anh đang hại chết cả nhà họ Tần đói!”
Tần Long Phi và những người khác vừa nhìn thấy Tây Phương liền lo sợ anh ta vượt ngục về nhà.

Tây Phương lắc đầu: “Không, tôi đã ra tù từ sớm rồi!”
Một.người trong nhà,họ Tần lập tức đi kiểm tra một chút sau đó gật đầu nói: “Không sai, quả thực là anh ta đã ra tù rồi!”
Tần Long Phi nhìn anh ta rồi cười lạnh nói: “Xem ra biểu hiện của cậu ở trong tù cũng không tệ, thế mà còn chưa tới mười năm đã được ra tù rồi!”
“Tôi sắp quên mất người này rồi, cậu ta còn chạy tới đây làm gì thế?”
Chú hai của Tây Phương và cũng chính là ba của Tần Chiến Thiên – Tân Phong Lương cười lạnh, nói.

Những năm nay, nhà họ Tần đều nằm trong sự không chế của hai ba con họ..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK