Cho nên Tiêu Thắm bắt buộc phải đồng ý!
Tiêu Thắm rơi hai hàng nước mắt, cô nhìn mọi người rồi hỏi: “Chẳng nhẽ cháu không quyền lựa chọn hôn nhân cho mình sao? Giờ đã là thời đại nào.
rồi, mà còn có chuyện tới nhà xin kết thông gia, đúng là một đám người cổ hủ…”
Nghe thấy câu này, sắc mặt Sở Nhậm Hùng u ám, thay đổi luôn.
Tiêu Thắm nói câu này rõ ràng là đang nói ông ta là người cổ hủ!
Mọi người đều đang nhìn sắc mặt của Sở Nhậm Hùng.
Bọn họ đều thầm nghĩ tiêu đời rồi.
Ngô Mộc Lan lại càng tức giận, bà ta hung hăng nói Tiêu Thắm: “Tiêu Thắm, bình thường cháu có thể tùy hứng, bà nội đều chiều cháu.
Nhưng hôm nay không thể theo cháu được! Đúng, không sai.
Hôn nhân của cháu, cháu không có quyền lựa chọn!”
Triệu Kiến Quốc thở dài nói: “Tiêu Thấm, hôm nay cháu phải đồng ý! Không có từ chối, cháu phải hiểu cho nỗi khổ tâm của chúng ta!”
Người nhà họ Triệu dồn dập tỏ thái độ.
Triệu Học Thành và Tiêu Nhược Mai nói: “Ông Sở, cậu Sở, chúng tôi đồng ý thay con gái! Con bé chắc chắc là đồng ý!”
Sở Nhậm Hùng lại khoát tay: “Không được, tôi muốn đích thân nghe con bé nói!”
“Đúng, các người nói không tính!”
Sở Thiên Truyền cũng rất tức giận.
Thế mà lại có người phụ nữ từ chối anh ta?
Mọi người đều nhìn về phía Tiêu Thám.
“Tiêu Thắm, mau đồng ý đi!”
Mọi người thúc giục.
Trong lòng Tiêu Thám rất rối rắm.
Trong đầu lại hiện ra một bóng người.
“Khoan đã, ông nội bà nội, nếu em Tiêu Thắm không đồng ý, thì cần gì phải ép buộc? Tôt xâu gì nhà họ Triệu ra cũng là gia tộc lớn, há có thể gọi dạ bảo vâng như vậy chứ?”
Triệu Viễn lên tiếng.
Biết thân phận của Diệp Quân Lâm, chắc chắn anh sẽ đứng chung một chỗ với Tiêu Thắm.
Huốồng hồ anh biết, nêu nhà họ Triệu có Diệp Quân Lâm.
Vạn tộc tới chào mới phải.
Sao có thể đến lượt một nhà họ Sở hét năm quát sáu?
“Cái gì? Xem ra nhà họ Triệu có người không hài lòng với nhà họ Sở tôi! Chậc chậc..”
Sở Nhậm Hùng cười lạnh nói.
Sở Thiên Truyền cũng bất mãn nói: “Xem ra, nhà họ Triệu có người không hài lòng với ông nội!”
“Không phải đâu lão thủ trưởng, không ai dám bắt kính với ông, dám bất kính với nhà họ Sở đâu!”
Ngô Mộc Lan và Triệu Kiến Quốc lập tức giải thích.
“Vả miệng!”
Quản gia Trương Thiên tức giận nói.
“Hả? Triệu Viễn tự vả miệng!”
Ngô Mộc Lan phản ứng lại nghiêm khắc nói.
Bà ta rất tức giận!
Từ trước tới nay, Trước Viễn là đứa cháu làm bà yên tâm nhất trong số các đứa cháu.
Nhưng không ngờ ở thời khắc quan trọng nhất, người làm ra chuyện điên rồ lại là Triệu Viễn..
Danh Sách Chương: