Ngay lập tức đã làm cho bọn người Diệp Chính vô cùng kinh ngạc.
Nếu không phải là cô đang mang thai, cô tuyệt đối sẽ không kém hơn Khương Di Quân.
Người ta đều nói, phía nam sương mù có nhiều người đẹp.
Quả thật không sai.
Cuối cùng bọn họ cũng tìm được người có thể sánh ngang với Khương Di Quân.
“Cô là Lý Từ Nhiệm?”
Diệp Chính kịp thời phản ứng lại, không khỏi hỏi lại.
“Vâng, chính là tôi.”
Lý Từ Nhiệm gật đầu.
“Thật là đáng tiếc…
Mấy người Diệp Chính thở dài.
Tại sao một đứa con hoang như Diệp Quân Lâm lại có thể có một người vợ xinh đẹp như tiên thể này chứ? “Đúng rồi, Diệp Quân Lâm đâu?” Diệp Không hỏi ngay.
“Tôi đã đến rồi!” Có một giọng nói ở bên ngoài.
“Hả?” Nghe thấy giọng nói này, sáu người nhà họ Diệp đều cảm thấy có chút quen tai.
“Thật là quen tai quá đi…
Mọi người đảo mắt nhìn nhau.
Bọ họ rõ ràng chưa gặp qua Diệp Quân Lâm, sao lại cảm thấy giọng nói này quen thuộc như vậy? Ngay sau đó, Diệp Quân Lâm bước vào.
Khi bọn họ nhìn rõ mặt của Diệp Quân Lâm, đồng tử của mấy người Diệp Chính đột nhiên co rút lại, da đầu căng ra như muốn nổ tung, máu huyết như đông cứng, sắc mặt tái nhọt giống như hoàn toàn không còn chút máu.
Đầu của bọn họ sắp nổ tung rồi.
Bọn họ chưa bao giò nghĩ rằng Diệp Quân Lâm chính là Chiến thân Côn Luân.
Bọn họ vừa gặp nhau vào buổi chiều…
Hôm nay gặp mặt hai lân, nhưng thân phận của họ lại không giống nhau.
Kinh ngạc! Quá kinh ngạc! Tới lúc này, bọn họ đã hiểu ra mọi chuyện.
Tại sao Chiến thần Côn Luân lại có họ Diệp? Theo lý mà nói anh cũng là một thành viên của nhà họ Diệp ở thủ đô.
.
ngôn tình hài
Tại sao Diệp Quân Lâm lại dám chống đối lại nhà họ Diệp ở thủ đô, dám đánh cược với Diệp Minh Thiên? Tại sao Diệp Quân Lâm lại coi thường nhà họ Diệp? Coi thường tất thảy mọi thứ?
Đây là điều họ không bao giờ có thể ngờ tới, truyền thuyết vô song của Lạc Việt về Chiến thần Côn Luân, lại chính là đứa con hoang trong miệng của bọn họ.
Lý Từ Nhiệm có thể cảm nhận rõ ràng những thay đổi của mấy người này.
Bọn họ vậy mà có vẻ rất sợ Diệp Quân Lâm…
Đây là có chuyện gì vậy?.
Danh Sách Chương: