Thật độc đoán! Chẳng trách Châu Anh cầu cứu mình.
Hóa ra là gặp phải rắc rối như vậy.
Long Cuồng Đồ đánh giá Diệp Quân Lâm: “Nhóc con, tôi nói cho anh biết, bất kể thân phận và xuất thân của anh như thế nào, Tiêu Thẩm cũng là vợ bé của tôi, tôi nhất định cưới cô ấy! Anh không thể ngăn cản đâu!”
“Ồ, phải không? Vậy thì tôi cũng muốn nói một câu, nều có ai yêu câu Châu Anh làm điều gì trái với ý muốn của cô ấy, tôi nhất định sẽ không tha thứt” Thái độ Diệp Quân Lâm rất kiên quyết.
_ng “Chuyện của anh Long mà anh cũng muốn hóng hót à? Anh mau đi Lúc này, Cao Khánh Dư đứng dậy nói.
“Cậu vừa nói cái gì? Diệp…
Diệp Quân Lâm? Long Cuồng Đồ kinh ngạc hỏi.
Những người khác cũng nhìn sang.
“Đúng, anh ta là Diệp Quân Lâm!”
Cao Khánh Dư giới thiệu.
Những người ở đó đều đứng hết dậy.
Mặc dù chưa bao giờ ñhìn thấy Diệp Quân Lâm, nhưng mọi người đều đã nghe đến tên anh.
“Anh ta thật sự tới Kinh Thành à?”
Mọi người đều vô cùng ngạc nhiên.
Mọi người đều cẩn thận đánh giá Diệp Quân Lâm.
Nỗi ô nhục của nhà họ Diệp!
Vì mạng sống mà vứt bỏ mẹ và vợ mình.
Để phụ nữ và trẻ em gánh hết mọi thứ cho anh ta.
“Diệp Quân Lâm, anh không đáng mặt đàn ông, còn dám tới đây ư?”
“Tôi hận không thể giết chết anh!”
“Anh thực sự không phải người, đồ hèn nhát!
Lạc Việt có một người như anh đúng là nhục nhãt”
Mọi người đều hét vào mặt Diệp Quân Lâm như một thùng thuốc súng đã được châm lửa.
“Diệp Quân Lâm, tôi.khuyên anh:máu rời đi, anh Long sẽ tha mạng cho anh!”
Cao Khánh Dư vội vàng thuyết phục.
“Cậu Dư đúng thật là quân tử, rõ ràng là đang tranh giành cô Lý Từ Nhiệm, thế mà vẫn nghĩ cho anh ta như vậy!”
“Chỉ có anh mới xứng với cô Lý Từ Nhiệm,cái loại không đáng mặt đàn ông này không xứng chút nào!”
Mọi người đều khen ngợi Cao Khánh Dư.
Trong mắt Cao Khánh Dư hiện lên một tia sáng khác thường.
Diệp Quân Lâm cười nói: ‘Được rồi, tôi có thể đi, nhưng tôi phải đưa Châu Anh cùng đi!”.
Danh Sách Chương: