Bọn Lâm Phi Dương đều sợ hãi.
Diệp Lâm Quân quả nhiên là người sát phạt quyết đoán! "Tiểu Tà Thần, những người còn lại phải làm sao bây giờ? Đầu giết hết sao?" Bên cạnh có người hỏi.
"Hủt!" Câu hỏi này, khiến tim của Lâm Phi Dương và mọi người nhấc tới cổ họng.
Chết ai mà không sợ? Đặc biệt chết mà uất ức như vậy! Bọn họ đều còn rất trẻ đấy! Mọi người ánh mắt đều tập trung ở trên người của Diệp Lâm Quân.
Chò đợi quyết định của anh.
Ánh mắt của Diệp Lâm Quân liếc nhìn trên mấy người Phó Bình và Ninh Y Nhiên.
Khóe miệng anh mim cười, trong lòng anh đã có kế hoạch.
"Hãy đưa mọi người đi trước! Kế tiếp nghe theo sắp xếp của tôi!" Nhưng dáng vẻ này của Diệp Lâm Quân rơi vào trong mắt các cô, đã bị thay đổi.
Diệp Lâm Quân dường như có hứng thú với bọn họt Đây
là nhóm con trời của phe chính diện, từ nhỏ trưởng bối trong gia tộc đã dạy dỗ tư tưởng tà ma ngoại đạo chính là ác ma tội ác tày trời!
Đốt giết đánh cướp, không chuyện ác nào không làm. Đặc biệt Diệp Lâm Quân lại là đại ma đầu bậc nhất, truyền nhân của Tà Thần.
Anh hứng thú với các cô rất bình thường.
Đây là rơi vào miệng sói.
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
"Hãy giết tôi đi! Phó Bình tôi chẳng sợ chết, cũng sẽ không làm gì đó của anh!”
Phó Bình thấy chết không sờn.
Dáng vẻ thà chết không từ!
Diệp Lâm Quân ngây ngẩn cả người.
Đây là muốn làm cái gì?
Khiến bản thân thành dạng người nào rồi?
Cô gái này thật đúng là có tự tin!
Dựa vào cái gì lại cảm thấy anh ta hứng thú với các cô? "Mang đi! Lập tức rút khỏi nơi này!”
Diệp Lâm Quân ra lệnh một tiếng.
Những người phe chính diện toàn bộ đều bị đưa đi. Diệp Lâm Quân nhận thấy được chung quanh có người đang tới gần.
Hiển nhiên là Thiên Sách Phủ và cao thủ Tộc Bảo Long. Rất nhanh Diệp Lâm Quân đã mang theo đại quân của Tà Thần rời khỏi nơi này.
Sau đó không lâu, bọn họ Thiên Long Thiên Sách Phủ đã đến.
"Đã chậm một bước!”
Thiên Long tức giận không thôi.
Giữa sân lưu lại một vài thi thể.
Trong đó còn có Đoàn Minh Nhân.
"“Đây là Địa Bảng xếp hạng thứ mười lăm Đoàn Minh Nhân! Đây là đang giúp tà ma ngoại đạo! Tôi và các người không đội trời chung!”