Chí Oánh gần như khóc suốt cả dọc đường về nhà…
Cuộc đời này của-bà thật sự là quá thất bại.
Gặp phải một kẻ bội bạc đã đành, ngay cả con trai cũng thế.
Cuộc đời thất bại…
Dòng tộc họ Diệp ở Kinh Thành.
“Nghe nói con của Diệp Quân Lâm đã ra đời rồi?”
Diệp Minh Thiên hỏi.
“Ừm, sinh ra ở Tinh Quốc, bây giờ đã trở về Nam Giang rồi, tên đứa bé là Đoàn Lê Quân!
Không phải họ Diệp Diệp Thần ở bên cạnh gật đầu.
Anh ta nắm rõ tình hình gần đây của đám người nhà Lý Từ Nhiệm.
Điều này khiến Diệp Minh Thiên rất hài lòng: “Ha ha, vậy thì tốt! Con của nó thì không có tư cách mang họ Diệp! Đừng hòng có thể dựa danh tiếng nhà họ Diệp!”
“Đúng rồi, vẫn chưa có tin-tức gì của Diệp Quân Lâm sao? Đã ba tháng trôi qua còn gì!”
Diệp Thần cau mày: “Vâng, vẫn chưa có tin tức gì! Dù cho anh ta có chết, con cũng có thể tìm được xác.
Nhưng không ngờ lại không có một chút manh mối nào cả, anh ta giống như đã bốc hơi khỏi thế giới này… thật khiến con không thể tưởng tượng nổi!”
“Thằng ăn hại đó cũng có chút bản lĩnh nhỉ, không ngờ trốn đến mức chúng ta tìm không ra!”
Diệp Minh Thiên cười khẩy nói.
Diệp Thần khinh thường nói: “Khả năng lớn là anh ta đang ở nước ngoài, không ở Lạc Việt.
Đúng là thằng nhát gan “Ha ha, sắp đến lúc đặt cược giữa ba và nó rồi! Không biết có bao rihiễu người theo dõi chuyện này nữa? Nhưng mọi người chắc đều không ngờ, thằng nhãi đó lại trốn đi biệt tăm!”
“Đúng là nực cười! Ha ha ha ha…”
Diệp Minh Thiên ngẩng đầu lên trời cao cười lớn.
Một lần nữa ông ta cảm thấy chuyện mình cắt đứt quan hệ với Diệp Quân Lâm là hoàn toàn đúng đắn.
Diệp Thần nhăn mày, đột nhiên đặt ra một vấn đề: “Ba, lỡ như ở ngày đặt cược đó Diệp Quân Lâm quay lại thì sao?”
“Hả?”
Câu hỏi này khiến Diệp Minh Thiên ngây cả ra.
Đúng thật là có khả năng này!
Diệp Quân Lâm vần luôn chờ đợi thời cơ xuất hiện vào ngày đặt cược đó, trực tiếp đến thẳng cửa nhà họ Diệp.
“Không thể nào!”
“Ngay cả giây phút con mình ra đời mà Diệp Quân Lâm cũng vắng mặt, sao có thể xuất hiện vào lúc này được?”
Diệp Minh Thiên lập tức phủ định..
Danh Sách Chương: