Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2599:

“Nhìn kìa, chính là Diệp Lâm Quân.

Thế mà anh ta lại có thể khống chế được chất độc này”

Khi nhìn thấy độc của Sát Thân Bố Y đã được khống chẽ, lập tức có người hô lên.

“Lần này các người còn có lý do gì? Diệp Lâm Quân có thể khống chế được sự phát tác của loại động này.

Anh ta không phải là người đã đầu độc thì có thể là ai được chứ? “

Mọi người lập tức chất vấn.

“Mẹ kiếp?” Diệp Lâm Quân trợn tròn mắt.

Rõ ràng là anh đang cố gắng cứu Sát Thần Bố Y, vậy thì tại sao anh lại là người hạ độc chứ? Diệp Lâm Quân cười lạnh nói: “Ngay cả thanh kiếm này tôi cũng có thế đánh gấy thì anh ta có thể là đối thủ của tôi sao? Sao tôi lại phải mất công đi đầu độc anh ta làm gì chứ?”

“Cũng đúng nhỉ?” Đối mặt với những lời chất vấn của Diệp Lâm Quân, tất cả mọi người đều sửng sốt.

Phải, phải! Diệp Lâm Quân rõ ràng mạnh hơn Sát Thân Bố Y, vậy thì anh cần phải đầu độc anh ta để làm gì? Làm như vây không phải là anh đang tự rước thêm chuyện vào thân sao?

“Chuyện này…”

Hách Vũ Hưng cũng không tìm được lý do tốt nào để phản bác.

“Chính là:anh, các người vẫn hay.sử dụng mấy thủ đoạn không chính đáng, tính cách lại hay thay đổi. Vì vậy, các người sử dụng loại độc có dược tính mạnh cũng là một chuyện rất bình thường. Hơn nữa, vì sao thực lực của anh lại đột nhiên tăng nhiều so với lúc trước như vậy? Đây chính là dân chứng để chứng minh anh sử dụng những thủ đoạn không chính đáng.”

Mọi người thật sự không tìm được lý do phản bác, mà chỉ có thể khăng khăng nhận định Diệp Lâm Quân chính là người đã hạ độc.

Đối mặt với tình huống có nhận định của cả nghìn người như thế này, Diệp Lâm Quân lạnh nhạt cười một tiếng: “Các người muốn nghĩ thế nào thì nghĩ, chuyện này cũng không liên quan gì đến tôi”

Diệp Lâm Quân không thèm giải thích nữa.

Mà thực ra, anh cũng không muốn đi giải thích.

Dù sao đây cũng khống phải là lần đầu tiên những loại người này muốn gán tội lên đầu người khác.

Cho dù vì những lý do kia bọn họ không còn nghĩ hung thủ chính là anh thì lấy những chuyện khác cũng sẽ đồng thời được cộng lại.

“Tranh thủ thời gian mà cứu người, nếu không anh ta thật sự sẽ chết đó.”

Diệp Lâm Quân nhìn thoáng qua Sát Thần Bố Y một cái, sau đó rời đi.

Tất cả các học trò của Sát Thần Bố Y đều vội vàng chạy tới…

Diệp Lâm Quân cứ như vậy từng bước từng bước đi ra ngoài trong ánh nhìn của tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Tất cả bọn họ đều cảm thấy sợ hãi và bồn chồn.

Trong tình huống anh là người kế thừa mạnh nhất của Tà Thần thì cò ai có thể bắt được anh chứ?

Kể cả Thiên Sách phủ cũng không có khả năng này.

Thực sự không có cách nào khác.

“Đáng ghét, quả thực là đáng ghét. Nếu lần sau chúng ta còn muốn giết anh ta thì sẽ càng khó khăn hơn”

Các thủ lĩnh của các thế lực Richard và Đông Đảo hung hăng đập vào bàn.

Nếu như bọn họ được biết chuyển bản thân đã tốn một cái giá lớn như vậy, lại được Diệp Lâm Quân dùng để đột phá bản thân thì chỉ sợ rằng mỗi người trong số bọn họ đều sẽ tức đến mức nôn ra máu ngay tại chỗ.

“Lúc này Sát Thần Bố Y đã chết, tôi sợ là trật tự sẽ bị thanh đổi”

“Đối với giới võ thuật của Lạc Việt thì đây chắc chắn là một đả kích rất nặng nề. Hơn nữa, đã có vô số thiên kiêu bị phế, hiện tại truyền nhân của Tà Thần lại đạt đến cảnh giới này, thật là khó quá đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK