Ánh mắt của ông tổ Chí Khang Dũng rơi vào trên người Diệp Quân Lâm nói: “Cháu à, trước đây đều là hiểu lầm! Bọn họ không biết thân phận của cháu, mới có thể đối với cháu như vậy”
Nếu biết được thân phận của cháu sớm hơn một chút, chắc chắn sẽ không như vậy, thậm chí cháu sẽ được bồi dưỡng để trở thành người đứng đầu gia tộc đời tiếp theo.
Cháu này, sao phải che dấu bản thân làm gì chứ? Nên nói ra từ sớm thì mới phải? “
Mục đích của Ông tổ rất đơn giản.
Thuyết phục Diệp Quân Lâm, giải quyết hiểu lầm.
Khiến cho Diệp Quân Lâm gia nhập vào nhà họ Chí.
Ngay cả trăm đại gia tộc của Hoa Hải đều tôn anh làm chủ nhân, khi những thế lực này hợp nhất với nhau.
.
ngôn tình hài
Tuyệt đối là mạnh mạnh kết hợp.
Trong tương lai, nhà họ Chí nhất định sẽ có một chỗ đứng trong những gia tộc đứng đầu của Việt Nam.
Một nhân tài hiếm có như vậy, ông tổ tất nhiên không muốn buông tha.
“Đúng, đúng, trước đây là ông không tốt, không nhận ra tài năng của cháu.
Cháu sớm một chút nói rõ thì đã tốt hơn rồi? Ông ngoại đích thân tới đón cháu!”
Chí Đông Phương hiểu rõ dụng ý của Ông tổ, lập tức nói.
Diệp Quân Lâm bật cười.
“Vậy nếu tôi không có cái thân phận này thì sao? Các người vẫn nhận tôi là người nhà họ Chí sao? Chí Đông Phương, ông vẫn sẽ đích thân đến đón tôi chứ?”
Chí Đông Phương cứng họng, không nói được gì.
Ông tổ cũng như vậy.
Nếu Diệp Quân Lâm không có tầng thân phận này, mọi người vẫn coi anh như một loài dã chủng mà thôi.
“Haha, nói cho các người biết, nhà họ Chí các người tôi đây vấn là khinh thường!”
Đúng lúc này, Chí Tiềm Long cùng Chí Duy cùng vài người trở lại.
“Hả? Chẳng lẽ là Chiến Thần Côn Luân tới?”
Đôi mắt Chí Đông Phương tràn đầy hy vọng, lập tức đi tới.
Có điều ông ta phải thất vọng rồi.
Đó đâu phải là Chiến thần Côn Luân.
Đám người Chí Tiềm Long vây xung quanh một người.
Trong tay người đó câm một cái hộp.
Trông có vẻ rất quen thuộc nhưng lại không thể nhận ra nó quen thuộc ở điểm nào.
“Tiêm Long, có chuyện gì thế? Không phải bảo cháu đi đón chiến thần Côn Luân sao? Cháu mang, cái gì về thế này?”
Chí Đông Phương không nhịn được hỏi một câu.
“Không phải đâu, ông ơi, vị này không phải người bình thường, anh ta mang đồ của chiến thần Côn Luân tới tặng đấy!”
Lời này của Chí Tiêm Long vừa nói ra, sắc mặt Chí Đông Phương thay đổi ngay lập tức..
Danh Sách Chương: