Đấu Giá Tập Đoàn Đông Thiên “Cái gì2 Có nghĩa là Tử Nhiễm còn không hề hay biết?”
Lý Thiên Hạo sững sờ.
“Đúng vậy, còn việc các người muốn làm thì sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.
Mọi người trong nhà họ Lý đều sững sờ.
Đúng thật.
Bọn họ hoàn toàn không nói gì, đã quỳ ở đây ba bốn tiếng đồng hồ.
“Diệp Quân Lâm cậu chơi chúng tôi?”
Lý Thiên Hạo nhìn Diệp Quân Lâm đầy nghi ngờ.
Nhà họ Lý sắp nổi điên.
“Tôi chơi các người à? Các người cũng không nói cho tôi biết chuyện gì, còn nữa tôi bảo các người quỳ các người liền quỳ?”
Diệp Quân Lâm cười lạnh.
Nhà họ Lý thực sự sắp bị tức đến mức muốn khóc.
“Được rồi, không còn chuyện gì nữa thì tôi đi đây!”
Diệp Quân Lâm xoay người bỏ đi.
“Đợi đã! Nói cho chúng tôi biết Lý Tử Nhiễm đang ở đâu?”
Lý Tùng Khuê nhanh chóng ngăn Diệp Quân Lâm lại.
“Việc gì phải nói cho các người biết? Tránh ra!”
“Không nói, không thể đi!”
“Con mẹ nó tránh ra! Anh chán sống hả? Dám động vào anh Diệp?”
Võ Sâm vội vàng đưa toàn bộ bảo vệ chạy đến.
Trong nháy mắt, Lý Tùng Khuê và những người khác đều bị thu phục đè xuống đất.
Lý Tùng Khuê bị đánh ba lần một ngày.
Nhà họ Lý chỉ có thể nhìn Diệp Quân Lâm rời đi.
Trong mấy ngày qua tập đoàn Vân Đình là lúc bận rộn nhất, ngay cả khi đèn trong toàn bộ tòa nhà văn phòng đều bật sáng vào ban đêm.
Bởi vì sau khi Hội thương mại Tô Hàng và nhà họ Thẩm sụp đồ, khối lượng thị trường quá lớn.
Tập đoàn Vân Đình cần chiếm nhiều thị trường càng nhanh càng tốt.
Gần đây tỉnh thành Kim Lăng, các nhà kinh doanh lớn ở tỉnh thành Kim Lăng và các khu vực khác của tỉnh Giang Nam đều đổ về Tô Hàng để có được một phần của chiếc bánh.
Lúc này Vương Húc trưởng bộ phận tiếp thị gọi đến, anh ta là cấp dưới cũ của Diệp Quân Lâm.
“Diệp tổng, vừa nãy tôi thấy một xí nghiệp khá tốt.
Chắc là thích hợp với cô Lý!”
“Nói đi.”
“Tập đoàn Đông Thiên, ban đầu do nhà họ Thẩm kiểm soát, là một doanh nghiệp toàn diện, những năm gần đây còn phát triển các dự án văn hóa và giải trí, triển vọng rất lớn.
Gần đây, sau khi nhà họ Thẩm sụp đỏ, tập đoàn Đông Thiên cũng sụp đỏ, vì vậy cần người tiếp quản.
Ngày mai công ty sẽ được đấu giá tại khu nghỉ dưỡng Thanh Vân ở ngoại ô Tô Hàng.
Tôi có cần thu xếp việc chụp ảnh không?”
Vương Húc nói.
“Không cần đâu, tôi sẽ đích thân đến đó.”
Diệp Quân Lâm cười nói.
Đúng dịp đưa vợ đến khu nghỉ dưỡng để thư giãn, nhân tiện trốn ở nhà họ Lý.
Sau khi trở về nhà, Lý Tử Nhiễm vẫn còn lo lắng.
“Thu dọn đồ đạc một chút!”
Diệp Quân Lâm nói.
“Hả? Tại sao lại thu dọn đồ đạc?”
Lý Tử Nhiễm chớp chớp đôi mắt to hỏi.
“Đi du lịch!”
Lý Tử Nhiễm càng khó hiểu: “Đều đã như vậy rồi đi du lịch làm cái gì?”
Cô đang lo lắng về công việc, về tương lai, về nhà họ Lý.
Không có thời gian để đi du lịch.
Cuối cùng, Lý Tử Nhiễm cũng đến thẳng khu nghỉ dưỡng Thanh Vân với Diệp Quân Lâm.
Nhưng cô vẫn không hiểu tại sao Diệp Quân Lâm lại đưa cô đi du lịch vào lúc này.
Khi đến khu nghỉ mát đã gần chín giờ.
Tuy nhiên, vẫn có rất nhiều người đến khu nghỉ dưỡng trong khoảng thời gian này, các khu vực đỗ xe đều là xe thương mại hạng sang, ngay cả chiếc Audi rs7 của Lý Tử Nhiễm trông cũng rất kém sang.
“Oa, đó không phải là chủ tịch Vạn Vân sao? Sao anh ta cũng tới đây?”
“Còn CEO của Long Nguyên…”
Lý Tử Nhiễm không khỏi cảm thán khi nhìn thấy nhiều doanh nhân lớn.
Đồng thời, cô cũng rất khó hiểu, tại sao khu du lịch lại tập trung nhiều nhân vật lớn đến vậy.
Sau khi đăng ký thành công tại khu nghỉ dưỡng, Lý Tử Nhiễm mới biết.
Ngày mai tập đoàn Đông Thiên sẽ được bán đấu giá tại đây.
Những ông lớn đó đều đến đây là vì tập đoàn Đông Thiên.
“Sau sự sụp đổ của nhà họ Thẩm và Hội thương mại Tô Hàng lần này, những tập đoàn trị giá hàng tỷ như Đông Thiên đã sa sút quá nhiều!”
Lý Tử Nhiễm cảm thán với Diệp Quân Lâm..
Danh Sách Chương: