Sắc mặt Diệp Lâm Quân thay đổi.
Lý Từ Nhiệm tiếp tục tấn công.
Chiêu sau tàn nhãn hơn chiêu trước!
Mỗi lần, Diệp Lâm Quân chỉ miễn cưỡng đỡ được.
“Diệp Lâm Quân đi chết cho tôi!”
Lý Từ Nhiệm dồn hết sức tung một đòn mạnh nhất.
Diệp Lâm Quân không chịu yếu thế, anh cũng tung ra một chiêu.
Hai người giống như Sao Hỏa đâm vào Trái Đất.
“Phốc!”
Miệng Diệp Lâm Quân phun máu tươi, bay ngược ra ngoài! “Âm!”
Cơ thể Diệp Lâm Quân bay vút lên cao, rồi đập mạnh xuống đất.
Sợ ngây người!
Văn Hi đứng xem mà choáng váng!
Diệp Lâm Quân đứng thứ hai Thiên Bảng không địch lại ư? Lý Từ Nhiệm làm thế nào phát ra sức mạnh cực hạn trong khoảng thời gian ngắn như vậy?
Ngay cả Diệp Lâm Quân cũng bị đánh bại?
“Diệp Lâm Quân, không phải anh nương tay, không dùng toàn lực đó chứ?”
Văn Hi hỏi.
Diệp Lâm Quân không trả lời: Bởi vì vừa nấy anh không hề nương tay chút nào, là do Lý Từ Nhiệm quá mạnh.
Anh thua rồi!
Anh thua dưới tay Lý Từ Nhiệm!
Không thể tin nổi!
Diệp Lâm Quân có thể lợi dụng tốc độ của Ma ảnh phân thân để tránh thoát chiêu vừa rồi của Lý Từ Nhiệm.
Sẽ không phải chịu bất cứ tổn hại nào.
Còn có một cách nữa giúp anh không thua!
Chính là dùng thuật cấm ky mà trước nay anh chưa từng dùng đến!
Sư phụ Tùy Ý truyền cho anh.
Nhưng ông ấy từng căn dặn anh răng tốt nhất là cả đời không dùng thuật cấm ky: Nếu không toàn bộ thế giới sẽ xảy ra trận loạn lạc lớn!
Qua một khoảng thời gian dài như vậy, Diệp Lâm Quân vẫn luôn là người vô địch trên thế giới.
Đến bao nhiêu thắng bấy nhiêu!
hoàn toàn không cần dùng đến thuật cấm ky, Diệp Lâm Quân sắp quên cả rồi.
Đến khi chịu uy hiếp như lúc này mới nhớ ra.
Bây giờ anh đánh với Lý Từ Nhiệm, chưa đến mức đấy. Cuối cùng, Diệp Lâm Quân vẫn không dùng thuật cấm ky. Anh muốn đánh với Lý Từ Nhiệm bằng sức mạnh đơn thuần.