Mục lục
Chiến Thần Trấn Quốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rồi sau đó đạp đổ hết những dã tâm của hắn ta...

Mặc dù ai cũng biết đây chỉ là những suy nghĩ viển vông mà thôi.

Trong căn cứ của vệ binh Viêm Long.

“Vẫn chưa tìm được Nhất Vũ Kiên Vương à?”

Mọi người đều yên lặng.

Họ đã tìm mấy ngày liên tục rồi nhưng vẫn chưa thấy tung tích gì cả.

Huống chỉ, đã có mấy trăm nghìn người đã thấy tận mắt cảnh Diệp Lâm Quân bị vũ khí Sát Thần biến thành tro bụi.

Chuyện này không giống việc anh từng sống lại ở núi Cửu Long nữa rồi.

Tiêu Phong hiểu rất rõ công pháp cổ xưa của Diệp Lâm Quân, anh ta hiểu là cơ thể Diệp Lâm Quân đã bị phá hủy hoàn toàn rồi: Dù có dựa vào công pháp kia cũng chẳng thể làm gì được.

Không phá được thì sẽ không xây được.

Nhưng lần này đã bị phá nát quá rồi, chẳng thế nào mà xây lại được nữa.

“Thôi, báo tin tức cho người nhà anh ấy đii”

“Sau đó thương lượng một chút rồi cử hành tang lễ cấp bậc cao nhất"cho Nhất Vũ Kiên Vương đi”

“Tiếc thật đấy! Sau này Lạc Việt phải dốc hết sức ra để giúp đỡ người nhà anh ấy đấy!”

Tất cả mọi người đều hết hy vọng với việc Diệp Lâm Quân còn sống.

“Đúng rồi, sau này Tộc Bảo Long sẽ ra tay với đám người tà môn ma đạo kia, thanh lý hoàn toàn tất cả mọi người!” Chuyện tốt! Phải để cho đám võ giả đó biết rõ kết cục của việc phản bội lại Lạc Việt ta!”

Nhưng vệ binh Viêm Long lại không biết rằng lần thủ đô gặp nguy hiểm, đã có một số nhóm tà môn ma đạo được Diệp Lâm Quân thu phục đã ra tay giúp đỡ.

Nhưng những người này đã nằm trong danh sách thanh trừ của Tộc Bảo Long rồi.

Bây giờ Diệp Lâm Quân không còn nữa, chẳng ai biết được những điều mà họ đã từng làm.

Vệ binh Viêm Long cũng chẳng thế can thiệp vào quyết định của Tộc Bảo Long được.

Bên kia.

Diệp Lâm Quân đã đi vào được biên giới nước Chiến Ưng rồi.

Chẳng mấy chốc mà anh đã điều tra ra được chỗ ở và hành tung gần đây của..Jefferson và Hứa Chính Kiệt. efferson nhát gan, cứ trốn mãi trong phòng thí nghiệm để chữa trị cơ thể cơ giới của mình. Còn Hứa Chính Kiệt thì nghênh ngang đi tới đi lui khắp nơi, thu nạp được rất nhều thế lực và mối quan hệ.

“Được, được lắm, muốn làm quốc vương đúng không? Vậy thì dưới địa ngục chắc đang thiếu người đấy”

Diệp Lâm Quân cười khẩy.

Anh phải chờ đến khi nào Hứa Chính Kiệt tổ chức lễ đăng quang lên ngôi vị Quốc Vương rồi mới ra tay được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK