Vương Nguyên Thạch tức thì đạp bung cửa, xông vào. Chỉ thấy rèm cửa mở rộng, trên giường một cô gái không mảnh vải che thân, có người xông vào vội kéo chăn lên che chắn. Chúng tôi chạy tới cửa sổ nhìn, đây là lầu ba, một chiếc xe con phía dưới bị bẹp dúm nóc. Gã trung niên mập mạp khoắc cái áo tắm rộng thùng thình, chân đi dép khách sạn, vừa chạy vừa la tránh đường. Không ít người bị tiếng động thu hút đứng xem. Vương Nguyên Thạch leo lên cửa sổ, hô to: "Cảnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.