Sáng hôm sau tôi tới cục tìm Hoàng Tiểu Đào, thì ra cả đêm nàng không ngủ, thức để điều tra sao kê tài khoản ngân hàng của bốn tên phú nhị đại, rạng sáng mới ngủ gục trên bàn làm việc. Tôi ra ngoài mua một ly cà phê và bữa sáng, sau đó mới đánh thức Tiểu Đào dậy, nàng dụi mắt nói: "Tống Dương, anh tới rồi?" Tôi xót xa nói: "Em có cần liều mạng như vậy không?" Tiểu Đào xé gói Sandwich cắn một miếng: "Cả đên qua ông lão cứ khóc con gái trong phòng tạm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.