"Lão Trung y?" Tôi ngớ người một chút, chợt hiểu ra, nói: "Hắn tin cái chuyện thi độc ngấm vào gan thật." Tiểu Đào thở dài: "Chuyện này thì cũng chả giúp ích được gì, có sợ thì hắn cũng không tự thú đâu." "Ơ, chờ đã!" Đột nhiên tôi lóe lên một ý, vui vẻ nói: "Tiểu Đào, cô thông minh lắm, nếu không thể đánh trực diện, thì chúng ta dùng mưu kế." "Mưu kế thế nào?" Tiểu Đào hứng thú, có thể thấy nàng chưa hề có ý định buông tay. "Gài một cái bẫy, gọi người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.