Sau khi nhận cuộc điện thoại này của Tiểu Đào, cả đêm tôi cứ bồn chồn, gửi hàng loạt tin nhắn nhưng Tiểu Đào không trả lời, có lẽ là quá bận. Sáng sớm hôm sau tôi chạy tới cục, vào phòng làm việc của Tiểu Đào, trông thấy nàng đang khoác cảnh phục ngủ gục trên bàn, đại khái là bận rộn cả đêm. Tôi rất thương cảm, liền đi tới khẽ lay vai nàng: "Tiểu Đào, tôi đưa cô về nghỉ ngơi nhé." Hoàng Tiểu Đào mắt nhắm mắt mở, nói mớ: "Tống Dương, tới rồi à, trên bàn có
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.