Tiếng hét không phải của tôi, mà là của Đặng Siêu. Tôi mở mắt ra nhìn, cánh tay mình vẫn nguyên vẹn, tay trái của Đặng Siêu thì đã rơi dưới đất, vết cắt vô cùng sắc bén, máu phun đầy ra sàn. Tôi kinh ngạc nhìn Tống Tinh Thần: "Ngươi làm gì vậy?" Hắn không trả lời, nhanh chóng lôi một lọ sứ nhỏ trong ngực ra, dùng răng giật cái nắp bọc vải đỏ, rắc toàn bộ số thuốc bột lên vết thương của Đặng Siêu. Đây chẳng lẽ là thực cốt đoạn cân tán? Nghe nói
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.