Tôi ngồi đối diện với Cổ Sung trong phòng thẩm vấn, trải qua mấy ngày trốn chui trốn lủi, bộ dạng hắn tiều tụy đi nhiều, hai bên má cũng tóp lại. Mặc dù vậy, hắn vẫn mỉm cười với tôi, nói: "Bức ta đến bước đường này, ta rất bội phục ngươi." Tôi đặt hôm cơm và chai nước đã chuẩn bị trước lên bàn, Cổ Sung nuốt nước miếng. Tôi nói: "Nói chuyện một chút đi. Tại sao lại giết người?" "Chuộc tội." Hắn đáp. "Thay cho giáo viên Từ của các người?" Tôi hỏi. "Xem ra
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.