Ăn cơm xong, Tiểu Đào trách tôi: "Sao anh sơ suất như vậy, lại nói thẳng việc không tra được vân tay ra?" Tôi nhếch mép: "Là anh cố ý, anh muốn xem ai trong số họ thở phào nhẹ nhõm." "Có ai không?" Tiểu Đào hỏi. Vừa này quan sát biểu hiện của mọi người, có vẻ La Thư là thoải mái nhất, nhưng tính tình người này có chút chua ngoa, không thể dựa vào đó mà hoài nghi cậu ta, tôi nói: "Quả thật có một người." "Ai vậy?" Tiểu Đào vội hỏi. "Anh sẽ không nói,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.