Tôi dùng tốc độ nhanh nhất chạy đến tòa cao ốc kia, vừa đẩy cửa trời thì người đang đứng đó hơi sửng sốt, mặc dù trời tối đen như mực, nhưng không ảnh hưởng đến thị giác của tôi, hắn chính là Kim Hâm. "Ai?" Hắn hét lên. "Kim Hâm, anh đừng xung động!" Tôi hô lớn để Tiểu Đào có thể nghe thấy qua điện thoại. "Ngươi là ai?" Tôi biết nếu như không nói rõ danh tính, hắn sẽ chỉ càng cảnh giác, liền nói: "Đừng sợ, tôi là cảnh sát!" Lời vừa nói ra, hắn lập...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.