Chúng tôi lên chiếc limousine, chầm chậm đi qua từng con phố của thị trấn nhỏ, cả quãng đường tôi ra vẻ hằm hằm, Tiểu Đào thì như một diễn viên chuyên nghiệp, không ngừng nói: "Lão gia, nhớ kỹ của hàng quần áo kia nha, lát nữa em muốn đi xem một chút!"; "Người ta thích nhẫn kim cương nữa cơ." Tôi thờ ơ đáp: "Chờ xong việc, muốn mua cái gì cũng được." "Lão gia, lão gia tốt với em quá!" Tiểu Đào ôm tôi, hôn một cái lên má. Nửa tiếng sau chúng tôi tới một con...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.