Vương Đại Lý không hiểu, nhìn tôi, trong mắt dâng lên một ánh hy vọng, tôi chỉ mặt đất nói: "Dưới đất có một số dấu chân, mặc dù đã bị gió thổi bớt nhưng vẫn có thể suy đoán được phần nào chuyện xảy ra lúc đó." Tôi chỉ vào một dấu chân trong số đó: "Nhìn này, dấu chân của hung thủ và Lạc Ưu Ưu đạp chung một chỗ, Lạc Ưu Ưu đạp lên trước, sau đó hung thủ giẫm đè lên, phương hướng giống nhau, điều này nói lên cái gì?" Băng Tâm hưng phấn la lên:
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.