Tai tôi ù đi, máu trong ngực nhộn nhạo, rất lâu vẫn chưa khôi phục trạng thái bình thường. Thịt vụn cùng những mảnh xe hơi vỡ rơi lả tả xung quanh như trời mưa. Tống Tinh Thần đỡ tôi dậy, đưa cho một cái khắn giấy, lúc này mới ý thức được, khóe miệng mình có máu, thực ra cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ là răng va vào môi mà thôi. Hầu cảnh quan hy sinh vì nhiệm vụ khiến tôi khiếp sợ, một người sống sờ sờ chớp mắt cái đã không còn trên cõi đời. Quang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.