Trông thấy con dao trong tay Từ Cương, tôi sợ đến ướt đẫm mồ hôi, nhưng tự biết thời khắc quan trọng không được hoảng, liền nói: "Ngươi giết ta chẳng có ý nghĩa gì cả, chẳng qua là tăng thêm một phần tội mà thôi." Từ Cương nhìn tôi chằm chằm, nở nụ cười lạnh, tôi chỉ sợ hắn sẽ bắt mình làm con tin. Đúng lúc này Hoàng Tiểu Đào và Vương Nguyên Thạch phá cửa xông vào, trong tay hai người là súng lục, quát: "Bỏ con dao xuống!" Từ Cương đứng giữa tôi và hai người,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.