Hai mặt trợn tròn mắt nhìn tôi khó tin, hơn nửa ngày mới nói: "Ngươi,...ngươi là quan rất lớn ư?" Tôi cười ha hả: "Đã bị phái tới đây nằm vùng, người còn nghĩ ta là quan lớn sao? Nhưng ta có thể tự mình thả ngươi đi." Tôi nhìn điện thoại rồi nói: "Bây giờ là 10h, cảnh sát sớm nhất cũng phải 2h chiều tới đây, ngươi có thể rời đi trước, sau này chuyện này một chữ ta cũng không nhắc tới ngươi." Hai mặt cảm động nói: "Sao ngươi lại tin tưởng ta? Ngộ nhỡ
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.