Mang trên người từng ấy tiền mặt, lại có một đứa con, tôi càng ngày càng tò mò về lai lịch người này! Nhân lúc bác sĩ đang nói chuyện với cô ấy, tôi nhắn một tin cho Hoàng đội trưởng, xin ảnh của 4 người nhà nạn nhân, sau đó nói: "Chị gái, xin nói mấy câu." "Có chuyện gì sao?" Cô ấy theo tôi ra ngoài. "Nghe giọng chị không giống người địa phương?" Tôi nhàn nhạt hỏi. "Đúng vậy, tôi là người Quảng Đông, đã sống ở đây vài năm, nhưng khẩu âm vẫn chưa sửa được....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.