Mãnh ca đau đến chảy nước mắt, liều mạng xin xỏ: "Tôi có thể không uống được không?" Thấu Xương Hương không thay đổi nét mặt, nói: "Chỉ cần trong lòng ngươi không thẹn, ly trà này không tổn thương ngươi được." "Trong lòng tôi hổ thẹn, trong lòng tôi hổ thẹn, tha cho tôi đi, tôi cầu xin các người!" Mãnh ca ra sức dập đầu. "Uống!" Thấu Xương Hương ra lệnh. Mãnh ca chỉ còn cách mặt như đưa đám mà nâng chén trà lên, trước khi uống còn ngước mắt nhìn tôi, nói: "Thập Tam Ca, có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.