“Ba!”
Một âm thanh trong trẻo từ trên không truyền đến.
Quái vật râu thịt trực tiếp bị đánh thành từng mảnh vụn, hóa thành sương tuyết đầy trời, bay lả tả từ trên trời xuống.
Đám Hải ma thú ngây ngốc.
Đám ma quỷ vây xem cũng ngây ngốc.
Đây rốt cuộc là thao tác gì?
Tại sao lại xảy ra chuyện như thế? Tiếp theo đây sẽ xảy ra cái gì?
Bọn chúng không kịp đi suy nghĩ những vấn đề đó.
Bởi vì Cố Thanh Sơn sớm đã đứng ở trong vô số Hải ma thú.
Hắn nhấc Triều Âm kiếm lên.
Hai đôi cánh kiếm khổng lồ xuất hiện ở sau lưng hắn.
Băng sương lạnh lẽo và kiếm ý sắc bén trộn lẫn vào nhau, cắt không gian bốn phía thành từng đạo vết nứt màu đen.
Thoắt một cái, kiếm trận nổi lên!
Cuộc chiến ngay từ lúc bắt đầu đã khiến người khác trở tay không kịp.
Cả một khu vực biển đều bị đóng băng, từ mặt biển đến đáy biển hơn 100 vạn mét, tất cả nước biển đều hóa thành tảng băng cứng.
Ngay sau đó, vùng biển giống như là động đất, toàn bộ đều nứt toạc ra.
Hải ma thú đã sinh tồn hơn vài trăm triệu năm ở biển, trước giờ chưa từng thấy biển cả sẽ biến thành dáng vẻ dữ tợn như thế này.
Vài con Hải ma thú yếu kém bị sức mạnh vĩ đại của biển ma hỗn loạn xé toạc chết ngay tại chỗ.
Những con Hải ma thú thực lực cường đại cũng bị thương không nhẹ.
Như vậy cũng thôi đi.
Ai mà biết, người đứng đầu phụ trách chỉ huy và chế tạo tiêu bản ma quỷ cũng đột nhiên bị giết chết.
Hơn nữa nó còn là chết trong tay của chính người mình.
Những chuyện này nói ra thì dài, thực ra xảy ra lại không hề có dấu hiệu nào, vốn không có kịp đưa ra bất cứ vãn hồi nào thì đã kết thúc.
Đám Hải ma thú chỉ kịp làm ra phản ứng bị động.
Nói một cách chính xác, bọn chúng vốn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Điều này cũng không thể trách bọn chúng, vốn dĩ bọn chúng chỉ là vui vẻ đến đây gặt hái tính mạng của tất cả ma quỷ.
Ai mà biết trong đám ma quỷ lại giấu một vị Thiên Thần!
Cố Thanh Sơn vốn không tính dừng tay lại.
Hắn và quái vật râu thịt thay đổi vị trí, đến giữa vô số Hải ma thú khổng lồ.
Thân hình của hắn nhỏ bé như là hạt bụi.
Nhưng mà thân làm một hạt bụi, hắn là đến đây để lấy mạng.
Gió kiếm nổi lên!
Dùng linh năng băng sương của cảnh giới đỉnh phong Tứ Trụ thánh cảnh khởi động Thái Ất kiếm trận, uy lực này không biết đã tăng lên gấp bao nhiêu lần.
Hai con Hải ma thú cấp bậc trăm triệu năm ngây ngốc đứng ở đó, trực tiếp bị gió kiếm thổi tan thân xác, hóa thành cơn mưa máu tầm tã.
Những Hải ma thú khác cuối cùng cũng phản ứng lại.
Bọn chúng tốt xấu gì cũng là Hải thú lớn mạnh tồn tại trăm triệu năm, tuy rằng bị đánh đến trở tay không kịp, nhưng mà đứng trước nguy cơ sống chết,
cuối cùng cũng bộc phát ra thực lực đáng sợ.
Năm con Hải ma thú cùng hướng về Cố Thanh Sơn thi triển pháp thuật.
Trình độ pháp thuật của bọn chúng vốn không cao, kỹ xảo pháp thuật cũng không có tinh xảo, nhưng mà, pháp thuật của bọn chúng không ngờ lại được trang bị sức phá hoại vô cùng to lớn.
Từng khối nước biển ngưng tụ thành cột sáng đủ loại màu sắc, trực tiếp oanh tạc về phía của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn hoán đổi vị trí với một con Hải ma thú trong số đó.
Nhưng mà Hải ma thú thật sự quá đông.
Sự tồn tại cổ xưa này đã bình tĩnh trở lại, cũng đã hiểu ra được tác dụng của chiêu thức này của Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn vừa mới xuất hiện, những con Hải ma thú khác đã sớm chuẩn bị khác lập tức phát động tấn công.
Âm!
Pháp thuật hoa lệ nổ tung, đánh văng Cố Thanh Sơn ra ngoài.
“Phi!"
Cố Thanh Sơn phun ra một ngụm máu, lẩm bẩm nói: “Phản ứng nhanh thật.”
Chiến giáp trên người hắn đã chịu đại bộ phận công kích, trực tiếp vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Giây tiếp theo, chiến giáp sương đen được sức mạnh vô hình vá lại, di hợp, biến thành một bộ chiến giáp sáng chói như mới.
Đây là giáp sơ cấp của chiến giáp Ma vương, chỉ cần chịu bỏ ra một lượng lớn hồn lực, nó sẽ tự trang bị năng lực tự mình tu sửa.
Cố Thanh Sơn bây giờ cái khác không có, chính là có hồn lực!
Đám Hải ma thú muốn thừa thắng xông lên, nhưng may mà tất cả gió kiếm trong kiếm trận đột nhiên tụ lại bay đến, chặn lại được đợt tấn công đầu tiên.
Cố Thanh Sơn chỉ kịp ổn định thân hình, đợt tấn công thứ hai lại đến nữa.
Vô số đạo pháp thuật nhắm vào trên người hắn mà đánh.
Số lượng Hải ma thú quá nhiều, có thể sống sót đến giờ phút này đều ít nhất sở hữu thực lực của đỉnh phong Thế giới ba ngàn, có một số thậm chí đạt đến cảnh giới sơ kỳ Tứ Trụ thánh cảnh.
Sự công kích toàn lực của hơn mười địch nhân, Cố Thanh Sơn cho dù hóa thành Thần Vương cũng không thể hoàn toàn chống đỡ.
Hắn một bên trốn tránh, một bên tìm cơ hội để phản kích, có lúc cứng rắn dùng một đạo pháp thuật cũng phải giết chết đối phương.
Chiến giáp sương đen trước sau đều ôm chặt lấy hắn, giúp hắn chịu rất nhiều công kích.
Một khắc nào đó, Cố Thanh Sơn đột nhiên phát giác có gì đó không đúng.
So với lúc ban đầu, sự công kích của Hải ma thú dần chậm lại.
Cố Thanh Sơn ngược lại dễ thở hơn rất nhiều, nhưng mà một tia nghi hoặc nảy lên trong lòng hắn.
Theo lý mà nói trong chiến đấu sống còn này, tấn công chỉ có thể càng ngày càng mạnh, trừ phi đối phương đang làm chuyện gì khác.
Đám Hải ma thú đang làm gì?
Cố Thanh Sơn quét nhìn bốn phía xung quanh.
Vẫn có hơn mười con Hải ma thú truy đuổi hắn, cùng hắn tranh đấu.
Nhưng.
Bọn chúng dường như đang cản Cố Thanh Sơn.
Thần niệm Cố Thanh Sơn khẽ động, lập tức nhìn thấy một màn ở phía xa vùng biển.
Bảy tám con Hải ma thú tụ lại một chỗ, trăm miệng một lời niệm thần chú.
Trong tay của bọn chúng, một đạo tia chớp u ám lúc ẩn lúc hiện.
Hai con Hải ma thú đặc biệt khỏe mạnh thay bọn chúng ngăn cản sự xâm chiếm của gió kiếm.
Câu thần chú của Hải ma thú càng niệm càng nhanh, mắt thấy đã sắp thành rồi!
Trong lòng Cố Thanh Sơn dâng lên một dự cảm không lành.
Thì ra là thế.
Tròn tám con Hải ma thú cấp bậc trăm triệu năm cùng nhau thi triển pháp thuật, tích tụ đã lâu.
Đây chắc chắn là một pháp thuật hợp kích có lực sát thượng cực lớn!
Tuy là Cố Thanh Sơn đã phát hiện ra điều đó, nhưng mà thời gian đã không còn kịp nữa.
Một đám Hải ma thú điên cuồng xông lên, ngăn hắn lại.
Ở vùng biển bên kia, càng ngày càng nhiều Hải ma thú bắt đầu niệm chú phòng ngự giúp đồng bọn của mình.
Bọn chúng đang cảnh giác di hình hoán ảnh của Cố Thanh Sơn.
Lần này không kịp nữa rồi!
“Duy tôn!”
Cố Thanh Sơn hét lớn.
“Hưu hưu!”
[Đã hiểu!]
Ngọc bội hồ lô từ trong hư không xuất hiện, dùng miệng hồ lô nhắm chuẩn tay của những con Hải ma thú kia.
"Hưu hưu hưu hưu, hưu hưu hưu hưu hưu!"
[Chiêu thuật đáng khen, đợi ta sử dụng một lần]
Vào lúc pháp thuật của đối phương hoàn thành, ngọc bội lồ lô kêu to một tiếng.
Cố Thanh Sơn nhất thời cảm giác được trên người có thêm một sức mạnh của một pháp thuật nào đó.
Dường như, bản thân có thể tùy lúc bộc phát ra loại pháp thuật này.
Hắn không chút do dự nhắm vào đám Hải ma thú thả ra đạo pháp thuật này.
Trong hư không, chỉ thấy một đạo tia chớp màu xám vừa xuất hiện đã biến mất.
Cho dù là Hải ma thú, hay là Cố Thanh Sơn, ở trước mặt tốc độ tấn công như vậy, cũng hoàn toàn không kịp chống đỡ.
Đám Hải ma thú đó bị tia chớp màu màu xám đó đánh trúng.
Một lưới điện sáng nhấp nháy đột nhiên xuất hiện, trói chặt thân người của đám Hải ma thú.
Bọn chúng sửng sốt một chút.
Cái gì?
Đây không phải là pháp thuật bọn chúng muốn thả ra sao?
Tại sao lại……
Nghĩ đến hậu quả của đạo pháp thuật đó mang đến, đám Hải ma thú bắt đầu kinh hoảng vùng vẫy.
Nhưng mà vô ích, cái lưới khổng lồ do tia chớp mà xám cấu thành nhanh chóng buộc chặt lại.
Ánh mắt Cố Thanh Sơn khẽ động.
Hắn rõ ràng nhìn thấy có bảy tám móng vuốt dài sắc nhọn đột nhiên xuất hiện, lần lượt cắm trên thân thể của đám Hải ma thú.
Chỉ là nhẹ nhàng đâm vào.