Đúng vậy, bản thân hắn ngay cả giao diện thao tác Chiến Thần là cái gì cũng không biết.
Lẽ nào hắn sống lại một lần mà vẫn cứ một mực cắm đầu chạy mãi theo trò chơi này, cho đến khi thế giới bị một quái vật Ma Thần nào đó thôn tính hay sao?
Kiếp trước, ngoài thế giới Tu Hành, loài người chưa từng gặp được bất kỳ một thế giới nào khác.
Chẳng lẽ lần này sống lại, đối diện với lời mời gọi của một sự tồn tại mình không hề hay biết, mà hắn vẫn ngoảnh mặt bước lên lối mòn cũ?
Hắn yên lặng suy nghĩ.
Thời gian chỉ còn năm hơi thở.
Cố Thanh Sơn bất giác khẽ lắc đầu.
Trận pháp xuyên qua hai thế giới chấn động kịch liệt. Nó đã chuẩn bị xong rồi, sắp bắt đầu xuyên qua.
Cố Thanh Sơn đột nhiên bước ra một bước, từ từ rời khỏi phạm vi bao phủ của trận pháp.
Hai cô gái kia dán chặt mắt dõi theo hắn, không chớp mắt lấy một cái.
Cố Thanh Sơn quay đầu lại nhìn hai nàng được trận pháp bao phủ.
"Cảnh giới của hai người cao hơn, sau khi trở về đừng bắt nạt đám tu sĩ trong thế giới của ta." Cố Thanh Sơn cười nói.
"Công tử yên tâm." Hai nàng cùng lên tiếng.
Khóe mắt Uyển Nhi đã hoen đỏ.
Tình Nhu nói khẽ: "Hai người bọn ta sẽ chuyển tin tức của công tử đến sư tôn của ngài."
"Cảm ơn." Cố Thanh Sơn gật đầu với nàng.
Tình Nhu là một cô gái thông minh và thấu hiểu lòng người.
Những gì mà hắn trải qua ở nơi đây, đều là chuyện chưa từng có ở thế giới Tu Hành. Người như sư tôn hắn, sau khi nghe được những tin này có lẽ sẽ phân tích ra được nhiều tin tức quý giá. Như vậy, nhận thức của thế giới Tu Hành đối với chư giới sẽ thay đổi rất nhiều.
Thế giới Tu Hành có tài nguyên phong phú, nắm trong tay hai thế giới, cũng có điều kiện tu hành ít nhất là tạm thời an toàn.
Thế giới Tu Hành, nhất định có thể chuẩn bị sẵn sàng.
Ong!
Đĩa bát quái xuyên hai thế giới tỏa sáng chói lọi.
Vẻ mặt Tình Nhu vội vàng như thể muốn nói thêm gì đó, nhưng chưa gì đã biến mất khỏi tầm mắt Cố Thanh Sơn.
Đĩa bát quái xuyên qua hai thế giới truyền tống các nàng rời đi, đưa các nàng trở về thế giới Thần Võ.
Hiện giờ, Tình Nhu và Uyển Nhi đã rời khỏi thế giới này, chỉ còn Sơn Nữ đứng lại ở bên cạnh Cố Thanh Sơn.
Hồ ly trắng nhìn sang nàng, Cố Thanh Sơn thấy vậy liền giải thích: “Cô ấy là kiếm của ta.”
Hồ ly trắng liền gật đầu tỏ ý đã hiểu.
“Ta đã lựa chọn rồi.” Cố Thanh Sơn tiếp tục nói.
“Phải, quyết định như vậy mới là sáng suốt.” Hồ ly trắng chậm rãi nói: “Khi còn sống, tất cả chúng sinh đều chỉ có rất ít cơ hội thay đổi được vận mệnh của mình. Một vài sinh linh ra sức phấn đấu, nắm bắt được cơ hội, nhưng cũng có những sinh linh chậm chạp ngốc nghếch, cứ thế để lãng phí cả cuộc đời.”
“Ta nghĩ thế giới của ngài phát triển ở trình độ cao như vậy, thì nhất định sẽ không xảy ra những chuyện này.” Cố Thanh Sơn nói.
‘Tuy rằng các thế giới khác nhau, nhưng bản tính của sinh linh cũng như nhau. Cho nên ta coi thường những kẻ rác rưởi kia, và kính nể những kẻ đang ra sức tranh đấu, bất kể kẻ đó nhỏ bé hay vĩ đại, bất kể hắn có thành công thay đổi số phận được hay không.”
“Cảm ơn ngài đã giúp đỡ.”
“Không cần cảm ơn ta, bởi vì ta cũng từng trải qua những điều như vậy.” Hồ ly trắng nở nụ cười, nói tiếp: “Giờ ngươi đã chọn xong rồi, vậy ta có thể bắt đầu tiến hành thẩm định.”
Tất cả những cái đuôi phía sau hồ ly trắng đều xòe ra, tạo thành một quầng sáng rực rỡ, cuối cùng tụ lại thành một cánh cổng sáng chói.
Ngay lập tức, một giọng nói uy nghiêm từ sau cổng vang lên.
“Có chuyện gì?”
“Ta muốn thêm một người từ trong hàng ngũ quan sát vào danh sách ứng cử viên đủ tư cách sát hạch trở thành La Sát.”
Giọng nói uy nghiêm kia có vẻ thoải mái hơn một chút, nói: “Xem ra người mới mà ngươi nhắc đến trước kia đã được ngươi công nhận.”
“Đúng vậy, sự thể hiện của hắn thậm chí vượt khỏi mong đợi của ta.”
“Có người như vậy sao? Nhưng phải để ta xem một chút đã, cái ghế La Sát chỉ có một thôi.”
Cố Thanh Sơn và hồ ly trắng đồng thời im lặng.
“Vậy là, chúng ta buộc phải chọn ra một trong hai người.” Chất giọng uy nghiêm lại vang lên.
“Ta không có ý kiến.”
“Hãy mở cuộc thi tuyển chọn một lần nữa đi.”
“Được, vậy ta muốn hỏi bây giờ điều kiện để trở thành La Sát là gì?” Hồ ly trắng hỏi.
“Có phải thế giới mà ngươi đang ở sắp bị hủy diệt rồi không?”
“Đúng vậy, thi thể của Cổ thần bị yêu ma đánh cắp. Nó đã ăn hết cả mặt trời, mặt trăng và các vì sao, mặt đất cũng sắp bị nó ăn sạch hết rồi.”
“Vậy lấy nó làm địa phận để thi tuyển là đủ rồi… Hãy để cho hai ứng cử viên La Sát ở lại trên thế giới sắp bị hủy diệt ấy, buộc bọn họ tìm cách cố gắng để sinh tồn. Cuối cùng, kẻ nào còn sống, kẻ đó sẽ được chọn làm La Sát chính thức.”
“Như vậy liệu có được không?” Hồ ly trắng hỏi.
Chất giọng uy nghiêm vang lên: “Sau khi trở thành La Sát rồi, ít nhiều gì bọn họ cũng phải đối mặt với những tình huống tương tự như thế.”
“Cũng phải, vậy cứ quyết định thế đi.” Nói xong, hồ ly trắng lại hỏi thêm một câu: “Vậy tình hình chiến đấu hiện tại thế nào rồi?”
Chất giọng uy nghiêm vang lên: “Tình hình đang trở nên bất lợi với chúng ta.”
“Ta có phải trở về không?” Hồ ly trắng lo lắng hỏi.
“Tạm thời không cần, bọn ta vẫn ứng phó được, ngươi mau chọn ra một người để bổ sung thêm vào đội ngũ của chúng ta đi.” Chất giọng uy nghiêm vang lên.
“Được, vậy cứ như thế đi.”
“Bảo trọng.”
“Bảo trọng.”
Sau đó, giọng nói biến mất, cánh cửa ánh sáng cũng biến mất theo.
“Ngươi nghe được hết rồi chứ?” Hồ ly trắng hỏi.
“Nghe được. Ta phải cố gắng sống sót lâu hơn kẻ còn lại khi thế giới này bị diệt vong.” Cố Thanh Sơn nói.
“Đây là điều kiện cơ bản nhất để trở thành La Sát, hi vọng ngươi hiểu.” Hồ ly trắng bổ sung thêm một câu: “La Sát là sự tồn tại có thể nhận được sức mạnh đặc biệt, đồng thời biết được bí mật của những thế giới ở tầng ngoài ở một mức độ nhất định nào đó.”
Cố Thanh Sơn chăm chú nghe, không hề nói chuyện mà chỉ gật đầu.
Hồ ly trắng trầm ngâm nói: “Từ thực lực, thế lực, tri thức, kĩ xảo hay là bày mưu tính kế, những ứng cử viên La Sát khác đều có ưu thế cực kì nổi trội. Còn ngươi, ngươi lại chẳng có cái gì cả, cho nên ta muốn đặc biệt giải thích cho ngươi biết rõ tình hình hơn.”
“Xin cứ nói, ta sẽ chú ý lắng nghe.” Cố Thanh Sơn nói.
Hồ ly trắng hắng giọng nói: “Bây giờ ta phải nói cho ngươi biết một khái niệm. Tổ chức của chúng ta nằm ở tầng giữa của hàng trăm triệu thế giới.”
“Tầng giữa?”
“Thế giới của bọn ta nằm ở tầng giữa của Biểu Tầng Thế Giới. So sánh với thế giới này và những thế giới mà ngươi từng đi qua, thì thực lực và tri thức ở thế giới của chúng ta là không thể nào tưởng tượng được.”
“Nếu nói như vậy, thì thế giới mà tôi đang ở đây thuộc tầng bên trong?”
“Không, không, không, không phải như vậy.” Hồ ly trắng lắc đầu.
Cố Thanh Sơn không hiểu gì cả.
Hồ ly trắng suy nghĩ một hồi để tìm từ, sau đó tuôn ra một tràng.
“Hiện nay, theo nghiên cứu của chúng ta về các tầng thế giới, thì có thể chia thành ba tầng, lần lượt là tầng Vỏ Ngoài, tầng Vỏ Giữa và tầng Vỏ Trong.”
“Những thế giới thuộc tầng Vỏ Ngoài là yếu nhất, thường bị yêu ma trực tiếp hủy diệt. Còn tầng Vỏ Giữa thì mạnh hơn một chút, ví dụ như thế giới của bọn ta chẳng hạn, năng lực của bọn ta đã đạt tới một trình độ nhất định và có thể chiến đấu với yêu ma. Vì vậy, thế giới của bọn ta không sợ yêu ma và Ma thần.”
“Về phần tầng thế giới Vỏ Trong, những Ma thần yếu thậm chí còn không dám đến quậy phá, chỉ có những Ma thần mạnh nhất mới dám đến đó, chiến đấu với những thế giới thuộc tầng này.”
“Điều này cũng giống việc ngươi cơ bản không thể nào tưởng tượng ra được sức mạnh của ta, thì ta cũng không thể nào tưởng tượng được sức mạnh của những sinh vật tồn tại ở những thế giới thuộc tầng Vỏ Trong.”
“Mà ba tầng này, được gọi chung là Biểu Tầng Thế Giới.”
Cố Thanh Sơn nghe xong, nhận ra điều này đã giải thích được điểm khác thường của tọa độ thế giới Thần Võ mà hắn đã nhìn thấy.
Dựa theo tọa độ không gian để phán đoán, thì thế giới Thần Võ và thế giới Huyền Không cũng không ở cùng một tầng.
Cố Thanh Sơn hỏi: “Những thế giới mà tôi đã đi qua thuộc tầng thế giới Vỏ Ngoài, nơi yếu nhất trong ba tầng thế giới?”
“Không phải.” Hồ ly trắng nhìn hắn với vẻ hết sức sâu xa: “Chúng không thuộc về bất kì một tầng nào trong số ba tầng của Biểu Tầng Thế Giới.”
Cố Thanh Sơn nghi ngờ nói: “Vậy chúng thuộc về tầng nào?”
“Chúng nằm tách hẳn khỏi Biểu Tầng Thế Giới, là thế giới yếu nhất trong số tất cả các thế giới. Vì thế, đám yêu ma chỉ cần dùng đến một chút sức mạnh là thế giới ấy sẽ nhanh chóng diệt vong, tựa như tàn lửa nhanh chóng tắt đi vậy. Cho nên, tất cả những thế giới mà ngươi đã đi qua, còn gọi là “Thế giới Rời Rạc”, sẽ dễ dàng bị hủy diệt bất cứ lúc nào.”