Cố Thanh Sơn, Barry và Mèo Con lách mình đi vào phòng.
Chỉ trông thấy Diệp Phi Ly hóa thành kén máu trôi nổi trên mặt đất, không ngừng biến ảo hình dạng ở trên không trung.
"Đây là cậu ta sắp tiến hóa xong?"
Cố Thanh Sơn đưa tay che huyết quang chói mắt rồi lớn tiếng hỏi.
"Không biết, còn phải quan sát lại mới biết được."
Mèo Con cũng lớn tiếng đáp lại.
Chỉ trông thấy hình dạng của kén màu máu kia đang từ từ cố định lại.
Nó hóa thành hình hộp chữ nhật, treo lơ lửng ở không trung, rồi dần dần đứng yên.
Nhin qua thì kén đã biến thành một chiếc quan tài.
Vô số đường vân hoa lệ và phức tạp đang uốn lượn bên ngoài quan tài.
Từng chuỗi phù văn huyền ảo hiện lên trên quan tài.
Từng trận sóng khí từ quan tài dâng lên, rồi lan ra bốn phương tám hướng.
"Em đã nhìn ra anh ta chưa tiến hóa xong."
Mèo Con phán đoán.
Trong lòng Cố Thanh Sơn xiết chặt, bèn vội vàng hỏi: "Xảy ra vấn đề gì?"
"Không! Cũng không xảy ra vấn đề."
Mèo Con nhìn chằm chằm quan tài màu máu, rồi giải thích: "Trạng thái tiến hóa của anh ta thay đổi, hình như tiến vào hình thức tiến hóa cao cấp hơn và sâu hơn."
"Sức mạnh của thế giới phản hồi, thay đổi con đường tiến hóa của cậu ta."
"Em đoán việc anh ta tiến hóa sẽ cần thời gian dài dằng dặc."
"Anh ta sẽ trở nên lợi hại hơn!"
Mèo Con hưng phấn nói.
Người của câu lạc bộ càng mạnh, cô càng cảm thấy vui vẻ.
Cố Thanh Sơn nhẹ nhàng thở ra.
Đột nhiên, bản thân Cố Thanh Sơn cũng cảm ứng được cái gì.
Món quà của thế giới bản nguyên đến rồi!
Cố Thanh Sơn nhắm hai mắt, tinh tế trải nghiệm sự thay đổi của mình.
Linh lực trong đan điền, đột nhiên tăng lên mãnh liệt như không bị ức chế.
Vốn dĩ, sau khi tiến cấp đến Thần Chiếu cảnh, hắn không có thời gian để củng cố tu vi mà phải không ngừng trù tính và chiến đấu đủ kiểu.
Cho tới giây phút này, linh lực toàn thân hắn còn đang ở trong quá trình dao động, vẫn chưa hoàn toàn vững vàng.
Song, theo sáu thế giới dung hợp và quà tặng của thế giới bản nguyên cho chúng sinh. Cố Thanh Sơn cũng đã nhận được lợi ích tương ứng.
Hắn cảm thấy linh lực toàn thân tràn đầy, bành trướng, giống như một con sông dài tuôn trào liên tục để nghênh đón mùa mưa bão.
Linh lực mãnh liệt đang lưu động liên tục trong cơ thể. Cuối cùng toàn bộ lại hội tụ trong đan điền.
Cố Thanh Sơn đưa tay, nhẹ nhàng kết đạo ấn.
Từ thế giới Huyền Không đạt được một bộ đạo quyết, giảng giải kỹ càng phương pháp đột phá của tu sĩ Thần Chiếu kỳ.
Cố Thanh Sơn hồi tưởng đến nội dung được nói đến trong đạo quyết, rồi bỗng nhiên điều động linh lực và thôi động đạo ấn trên tay.
Bành!
Từ nơi sâu xa, hình như có cái gì bị đả thông.
Lại giống như thể hồ quán đỉnh, linh lực dao động từ đầu đến chân chầm chậm tăng lên một vòng.
Cố Thanh Sơn chỉ cảm thấy linh lực trong đan điền hóa thành một vòng xoáy nối với hư không, và đạt đươc sức mạnh kỳ diệu không thể giải thích được từ nơi sâu xa của thế giới.
Linh lực lớn mạnh, lớn mạnh, lại lớn mạnh.
Đợi đến tất cả bình thường trở lại, Cố Thanh Sơn đã sắp không thể ức chế được linh lực của mình.
Linh lực hình thành thủy triều cuồng bạo gấp mấy trăm lần so với trên người Liêu Hành.
Thậm chí chỉ cần Cố Thanh Sơn muốn, bây giờ cũng có thể dẫn động thiên kiếp.
Thế mà hắn sắp đột phá đến Thiên Kiếp cảnh!
Cố Thanh Sơn thở dài, nhìn Barry và nói: "Rốt cuộc, bây giờ tôi đã hiểu vì sao tất cả mọi người thích dung hợp thế giới."
Barry bèn cười.
Mèo Con cũng cười lên, nói: "Định mức của câu lạc bộ chúng ta còn nhiều. Anh đại khái có thể dùng tiếp. Nhưng người bình thường muốn dung hợp thế giới thì người đó sẽ bị trừng phạt. Anh có đó là trừng phạt gì không?"
"Là gì?"
"Lập tức xoá bỏ."
"Được rồi! Anh cảm thấy mình rất may mắn khi gia nhập vào câu lạc bộ Thiết Quyền chính nghĩa."
Cố Thanh Sơn vừa cười vừa nói.
Mèo Con bỗng nhiên thay đổi sắc mặt.
Cô cấp tốc lấy ra một chiếc chuông nhỏ có tạo hình tuyệt đẹp
Đây là chuông thần của học viện Thần.
Chỉ trông thấy kim đồng hồ, kim phút, kim giây trên chuông thần đang chuyển động điên cuồng.
"Các anh xem! Nó có phản ứng!" Mèo Con vui vẻ nói.
Cố Thanh Sơn trầm giọng nói: "Xem ra quả nhiên khi Lục Đạo dung hợp thì Phần Mộc Của Thế Giới mới có thể xuất hiện."
Sau một khắc, ba cây kim đồng hồ trên chuông thần nhảy ra mặt chuông, rồi hóa thành ba chuỗi chữ số trên không trung.
"Đây là cái gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
Mèo Con nhìn chăm chú lên ba chuỗi chữ số kia, rồi nói nhanh: "Một tọa độ không gian nhiều chiều rất phức tạp. Đây là một loại phương pháp ghi chép tọa độ không gian rất hiếm thấy. Từ chín trăm năm trước đã không ai dùng. May mà em còn nhớ rõ chuyển đổi như thế nào."
"Em có thể tính được vị trí thật?" Barry cũng hỏi.
"Vâng! Em đã biết ở nơi đâu."
"Cố Thanh Sơn, Anh nói xem nên làm gì?"
"Chúng ta cùng đi xem đi.”
“Nữ Thần Công Chính! Cô ở chỗ này bảo trì cảnh giới, chăm sóc tốt cho Diệp Phi Ly."
[Vâng thưa ngài!] Nữ Thần Công Chính đáp.
"Còn có lời nhắn nhủ gì không?" Mèo Con hỏi.
"Không có."
"Vậy chúng ta đi thôi."
Cô duỗi ra hai tay rồi bắt lấy tay của Barry và tay của Cố Thanh Sơn.
Trong nháy mắt, bóng người của ba người bến mất ở Bắc Cực.
Thế giới Nguyên Bản.
Ở một dãy núi hoang vu.
Nơi này ở gần sa mạc nên khí hậu khô hạn và hoàn cảnh rất khắc nghiệt. Trong vòng một năm có hơn nửa thời gian là cảnh tượng gió lớn thổi cát bay đầy trời.
Trên một ngọn núi trọc lóc, ngoài nham thạch bị phơi nóng nhiều năm, chỉ còn lại một ít thực vật thưa thớt chịu được nhiệt độ cao.
Mặt trời chiếu xuống nhưng không nhìn thấy bất kỳ động vật gì.
Trên bầu trời.
Ba người Barry, Mèo Con và Cố Thanh Sơn xuất hiện.
"Mộ của thế giới Lục Đạo được giấu ở trong ngọn núi này?" Barry hỏi.
Mèo Con nói: "Dựa theo thăm dò của vật thuộc Học viện Thần kia, thì hẳn là nơi này."
Cố Thanh Sơn nghe thế, tâm tư khẽ động.
Hắn yên lặng phát động kỹ năng: Tìm Kiếm Thần Tích.
Trong nháy mắt, điểm hồn lực trên Giao Diện Chiến Thần tụt mất mấy trăm điểm.
Chẳng qua là mấy trăm điểm mà thôi, Cố Thanh Sơn liếc qua thì không chú ý nữa.
Một loại cảm ứng kỳ diệu xuất hiện.
Hắn có thể từ trong hư không, cảm nhận được chấn động đặc biệt nào đó.
Bằng vào kết nối tâm linh với loại chấn động này.trong đầu Cố Thanh Sơn bỗng nhiên ngộ ra.
Đúng vậy, nơi này có tạo vật của các vị thần. Mặc dù chưa biết đó là cái gì, nhưng nó ở ngay chỗ này.
Về phần vị trí ——
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dời đi.
Món đồ kia có lẽ sẽ được chôn ở dưới ngọn núi này.
Quả nhiên sau một khắc, Mèo Con bèn chỉ vào núi non chập chùng kia rồi nói: "Vị trí đại khái là ở dưới ngọn núi này."
Cố Thanh Sơn thầm khen một tiếng, rồi thu thuật pháp.
Tìm Kiếm Thần Tích cũng không phải là loại kỹ năng chiến đấu gì.
Nhưng có thuật pháp này, sau này muốn tìm kiếm đồ của các vị thần còn sót lại ở chín trăm triệu tầng thế giới, thì dễ hơn rất nhiều.
"Hình như chôn hơi sâu."
Mèo Con phán đoán phương vị rồi nói tiếp.
"Để anh!" Barry nói.
Hắn ta giơ thẳng tay lên, rồi bổ xuống một chưởng nhẹ nhàng.
Ầm...
Mặt đất chấn động.
Bùn cát bay lên.
Cả ngọn núi bị chém làm đôi.
Bởi vì không chịu nổi loại sức mạnh khổng lồ này xung kích, nên ngọn núi không chỉ chia làm đôi, mà còn đổ về hai phía khác nhau.
Cảnh tượng sâu dưới mặt đất hiện ra trước mặt ba người.
Đó là một mặt người khổng lồ.
Sắc trời bỗng nhiên chiếu xuống, mặt người khổng lồ nhất thời sống động.
Ba người khẽ giật mình, sau khi quan sát tỉ mỉ mới bớt giật mình.
Mèo Con nói: "Hóa ra là pho tượng thần linh được đúc bằng đồng thau, suýt chút nữa dọa em một hồi."
Barry cau mày nói: "Các thần linh bình thường rất để ý lưu lại hình dáng của mình, không ngờ ở chỗ này lại có một pho tượng thần linh hiếm thấy."
"Tôi nghe nói các vị thần dựa theo dáng vẻ của mình mà sáng tạo ra nhân loại. Nhưng diện mạo thật của bọn họ rất ít khi hiện ra trước mắt người đời. Vì sao em biết bức tượng bằng đồng này điêu khắc theo diện mạo của thần linh?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Bởi vì vẻ mặt của nó."
"Vẻ mặt?"