Chỉ thấy Cố Thanh Sơn đang ngẩn người ra.
Nàng vừa định mở miệng gọi đối phương, lại bị Đại Ca ngăn cản.
“Suỵt….”
Đại Ca khoát tay với cô bé, hạ giọng nói:
“Đừng quấy rầy hắn.”
Laura giật mình, nhìn Trương Anh Hào và Diệp Phi Ly.
Hai người cũng khẽ gật đầu với cô bé.
Diệp Phi Ly nhẹ giọng nói: “Laura bệ hạ, anh ấy đang ở trong một cảm ngộ thâm sâu, tình huống này rất đặc biệt, tốt nhất đừng nên cắt ngang.”
“Ồ ồ.”
Laura hiểu rồi.
Đương nhiên là cô bé hiểu được đạo lý trong đó. Chẳng qua vì không phải là thành viên chuyên chiến đấu, cô bé không mẫn cảm với chuyện này bằng người khác, nên ban đầu không phát hiện ra sự khác thường của Cố Thanh Sơn.
Lần này Laura cũng không nói gì.
Bốn người vẫn duy trì yên tĩnh và cảnh giác, im lặng nhìn Cố Thanh Sơn.
Thời gian trôi qua.
Trời càng tối.
Màn đêm bao phủ khắp mặt đất.
Gió thổi lạnh thấu xương.
Mãi đến khi một tia nắng sớm phá vỡ màn đêm đen xuất hiện nơi đường chân trời, Cố Thanh Sơn cuối cùng cũng từ từ hồi phục lại tinh thần.
“Phù…”
Hắn thở ra một hơi dài, lúc này mới phát hiện ra Laura, Đại Ca, Trương Anh Hào, Diệp Phi Ly đều đang nhìn hắn.
“Ngại quá, để mọi người đợi lâu như vậy.” Cố Thanh Sơn cười nói.
Lúc nói chuyện, hư không xung quanh hắn lần lượt vỡ ra, hình thành nên từng tia màu đen thẳng đứng.
Cả hư không luân phiên qua lại giữa hai trạng thái vỡ tan và hòa hợp, có vẻ rất kinh khủng.
Đùa chứ, kiếm thuật của tên tiểu tử này rốt cuộc đến cảnh giới gì rồi?
Sao hắn chỉ phóng ra kiếm ý, liền có thể phân tách hư không?
Trong lòng mọi người đều âm thầm nghĩ.
“Cố Thanh Sơn, trên người anh xảy ra chuyện gì vậy? Bọn em có thể đến gần anh không?”
Laura sợ hãi hỏi.
Diệp Phi Ly cũng nói: “Uầy, dáng vẻ của anh nhìn có vẻ rất nguy hiểm, chẳng lẽ sau này đều như thế sao?”
Cố Thanh Sơn đương nhiên phát hiện ra hiện tượng dị thường xung quanh mình, vỗ trán nói: “Không sao, chờ tôi xử lí một chút.”
Hắn nhắm mắt lại, hai tay nắm kiếm quyết, qua một lúc lâu mới mở mắt ra, quát:
“Thu!”
Mọi người nhìn.
Qủa nhiên, vết hư không bị rạn nứt trôi nổi xung quanh Cố Thanh Sơn đều biến mất.
Hắn cười nói: “Được rồi, bây giờ không nguy hiểm nữa đâu.”
“Đúng là khá có uy thế đấy, chúc mừng kiếm thuật của anh đã tiến bộ vượt bậc!”
Laura nói xong, đang chuẩn bị đi về phía hắn.
Lúc này, một cái khe hư không màu đen vô cùng lớn từ người Cố Thanh Sơn phóng lên trời.
Đùng!
Cái khe phát ra tiếng nổ nho nhỏ, vài hơi thở sau mới từ từ biến mất.
Mọi người: “…”
Laura không kìm lòng nổi mà dừng chân lại.
Sau đó… cùng với mọi người lùi về phía sau.
Trương Anh Hào nhìn Cố Thanh Sơn, nghiêm mặt nói: “Quy tắc chiến đấungàn vạn điều, mạng sống an toàn đứng đầu tiên, kỹ năng giết người không theo chuẩn, người thân bạn bè lệ hai hàng… Đây là lời nhắc nhở ban đầu của đoàn sát thủ, bây giờ tôi trịnh trọng tặng cho cậu.”
Cố Thanh Sơn vội vàng nói: “Ngoài ý muốn, đây là ngoài ý muốn thôi, tôi vừa mới bước vào cảnh giới này, còn chưa quen lắm.”
Hắn nhắm mắt lại, tạo kiếm quyết, bắt đầu xử lí những kiếm ý mãnh liệt không ngừng ở trên thân mình.
Một lúc sau.
Hắn mở mắt ra, cười nói: “Lần này được rồi.”
Nhưng mà mọi người lại càng cách xa hắn.
“Này… Đây là kiếm thuật sao?” Đại Ca hỏi từ xa.
“Ừ, cảnh giới kiếm thuật mới, có thể phát huy gấp đôi thực lực của tôi hiện giờ.” Cố Thanh Sơn giải thích.
“Nghe có vẻ giống khái niệm tăng áp động cơ.” Trương Anh Hào nói.
“Đúng vậy.” Cố Thanh Sơn nói.
“Sao có thể chứ?” Diệp Phi Ly líu lưỡi.
“Không gì là không thể cả.” Đại Ca tán thưởng: “Đây là bởi vì kỹ năng quá cao siêu, vượt xa so với sức mạnh của bản thân, cho nên khi kỹ năng mới quay ngược lại bức ép sức mạnh bộc phát để có thể đạt được trình độ ngang nhau.”
Đại Ca tiếp tục: “Không ngờ kỹ năng kiếm thuật của cậu đã đạt tới trình độ này. E rằng trong cả chín trăm triệu tầng thế giới, kiếm thuật của cậu cũng được coi là bậc nhất rồi đó.”
Cố Thanh Sơn thở dài, nói: “Thực lực của tôi vẫn còn kém lắm.”
Đại Ca đánh giá sắc mặt của hắn, thấy hắn bình tĩnh mà trấn định, không hề ra vẻ đắc ý, không khỏi âm thầm gật đầu.
Cố Thanh Sưn lại không để ý những thứ này, ánh mắt hắn nhìn vào hư không.
Một hàng chữ phát sáng nho nhỏ đang xuất hiện trên giao diện thẻ bài:
[Thẻ bài Đoạn Tội: Kiếm tu Cố Thanh Sơn, ngài đã hoàn thành việc nâng cấp kỹ năng.]
[Kỹ năng của ngài đã đạt tới mức độ thực lực thấp nhất của Sứ giả Đoạn Tội.]
[Nhưng sức mạnh của ngài vẫn yếu ớt như cũ.]
[Hãy mau chóng tùy ý tìm ra một thẻ bài thuộc thế giới tầng trong, dùng nó để nâng sức mạnh của ngài tới mức độ thấp nhất của Sứ giả Đoạn Tội.]
[Khi hai phương diện sức mạnh và kỹ năng của ngài cùng đạt đến tiêu chuẩn thấp nhất, ngài có thể sử dụng thẻ bài thế giới tầng trong cá nhân để tăng cấp.]
Cố Thanh Sơn đọc rất nhanh.
…Thẻ bài thế giới tầng trong của Laura đều bị mình dùng để xây dựng thuật thế giới hết rồi.
Cho nên mình phải đi tìm một tấm thẻ thế giới tầng trong khác.
Nhưng mà đây không phải chuyện cấp bách nhất.
Hiện giờ có chuyện quan trọng hơn cần phải xử lí.
Cố Thanh Sơn nhìn nhóm bạn của mình, nói:
“Đại Ca, Anh Hào, Phi Ly, Laura, đương nhiên còn có cả Huyễn Nhã, vừa rồi mới xảy ra một số chuyện. Tôi gặp được Các đời Quốc vương của An Hồn Hương.”
Không đợi mọi người có phản ứng gì, Cố Thanh Sơn kể hết toàn bộ quá trình sự việc một lần.
“Giết chết đứa bé kia để chắc chắn Thần Sinh Mệnh cũng bị giết chết?”
Laura lặp lại.
“Ừ, bọn họ nói như vậy đấy.” Cố Thanh Sơn nói.
Ánh mắt hắn nhìn bóng dáng đang trôi nổi giữa không trung ở sau mọi người.
…quỷ hồn của Huyễn Nhã.
Sắc mặt nàng đã tái nhợt đi, vội vội vàng vàng nói một đoạn.
Diệp Phi Ly phiên dịch: “Cô ấy cầu xin anh đừng giết chết đứa con của cô ấy, cô ấy đồng ý nói cho anh một bí mật.”
“Cô có bí mật muốn nói cho tôi? Là vì muốn bảo toàn tính mạng cho đứa con của cô sao?” Cố Thanh Sơn hỏi.
Huyễn Nhã vội vàng gật đầu.
Cố Thanh Sơn khoát tay, nói: “Tạm thời không cần nói cho tôi bí mật kia, thật ra tôi càng muốn để cô biết quyết định của tôi trước.”
Hắn nhìn đối phương, chân thành nói: “Tôi sẽ không giết con cô, cho dù bí mật mà cô muốn nói cho tôi biết là gì, quyết định này cũng sẽ không bao giờ thay đổi.”
Huyễn Nhã ngẩn ngơ, dần dần hiểu ra.
…Nếu bản thân nói ra bí mật, đến lúc đó, tất cả mọi quyết định của Cố Thanh Sơn dường như là bởi vì có được bí mật này mới đồng ý làm.
Nhưng bây giờ Cố Thanh Sơn đã có quyết định trước.
Cứ như vậy, giữa hai bên sẽ không còn là dùng bí mật để trao đổi tính mạng nữa.
Dùng bí mật để trao đổi tính mạng, thật ra là một loại giao dịch, nếu nói thẳng thắn hơn nữa, chính là uy hiếp và bức ép.
… Ngay vào lúc có được bí mật dễ như trở bàn tay, nam nhân này rất nhạy cảm mà nhận ra điều này.
Thật ra đây là một chuyện rất nhỏ bé, người bình thường sẽ không so đo trên phương diện này, đều sẽ chọn nghe bí mật trước.
Huyễn Nhã nhìn Cố Thanh Sơn, sắc mặt hơi phức tạp.
Người đàn ông này… không đồng ý dùng cách uy hiếp và bức ép để quyết định sự sống chết của đứa bé.
Vậy… hắn kể nội dung cuộc trò chuyện với Các đời Quốc vương trước mặt mình, rốt cuộc là vì sao?
Không để nàng nghĩ tiếp, Cố Thanh Sơn đã bắt đầu giải thích:
“Huyễn Nhã, tôi hy vọng cô có thể hiểu được một chuyện, không phải người nào chúng tôi cũng giết.”
Hắn từ từ nói tiếp:
“Nếu chúng tôi phải dựa vào mạng sống của một đứa bé ba tuổi mới giải quyết được vấn đề, vậy thì chỉ có thể chứng tỏ được một chuyện: chúng tôi là một đám rác rưởi vô năng… Đại Ca, anh thấy sao?”
Đại Ca hừ một tiếng, nói: “Cậu nói nhiều quá rồi đấy, vốn chính là như thế mà.”
Ánh mắt Cố Thanh Sơn dừng lại ở Trương Anh Hào.
Trương Anh Hào ho nhẹ nói: “Đoàn sát thủ của tôi có ba loại người không giết, phụ nữ, trẻ nhỏ và người già.”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Laura.
Laura cười ngọt ngào, nói: “Cố Thanh Sơn nói giết ai, người đó chính là kẻ địch của vương quốc Kinh Cức.”