"Nhìn xem, bọn họ lại đưa tình."
"Cẩu nam nữ..."
"Mẫu thân lại mặc kệ, có phải không nhìn thấy hay không?"
"Ngươi cảm thấy mẫu thân sẽ không nhìn thấy?"
"Haiz! Mọi người đừng nghĩ nữa, thù lao là một món hồn khí đấy!"
"Đúng vậy, một món hồn khí."
Mọi người lại yên tĩnh.
Ai ai đều ôm những suy nghĩ của riêng mình.
Bỗng nhiên, có một giọng nói truyền âm bằng thần niệm lại vang lên.
"Các tỷ muội! Ta hỏi mọi người một câu. Mọi người cảm thấy ta so với Ly Ám, thì ai đẹp hơn?”
Các Thiên Ma nữ ngẩn người.
Không có ai trả lời câu hỏi nhàm chán này.
Nhưng ánh mắt của các nàng đều đồng loạt nhìn về phía Cố Thanh Sơn.
Dường như câu nói này đã mở ra một cánh cửa cho họ.
Hình như... Một tia hi vọng khác đang từ từ dâng lên.
Cố Thanh Sơn đi đến một bên, tập hợp cùng với Laura, Yilia và các hộ vệ.
"Bây giờ có một vấn đề." Cố Thanh Sơn nói.
"Vấn đề gì?" Laura hỏi.
Cố Thanh Sơn nói: "Tôi muốn hợp tác với các tà ma, cùng đi giết Nhập Ma giả, cho nên tôi cần một khế ước có sức mạnh ràng buộc để cam đoan, nếu không lỡ như có tà ma lâm trận quấy rối, quay mũi giáo tấn công ngược lại chúng ta, như vậy sẽ rất phiền phức."
Laura lấy từ tay nải ra một bó giấy khế ước mới tinh, nói: "Cái này dùng rất tốt, đều có sức mạnh ràng buộc với cả hai bên ký kết khế ước. Trong thời gian đang thỏa thuận không cho phép phản bội."
"Nếu phản bội thì sao?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Kẻ phản bội sẽ bị pháp tắc khế ước giết chết." Laura trả lời.
Cố Thanh Sơn trầm ngâm nói: "Giết chết sao? Loại trừng phạt này đối với tà ma mà nói hình như..."
Yilia bắt đầu lắc đầu: "Laura! Mặc dù khế ước đó của em là khế ước Cao Tháp thông dụng vạn giới. Nhưng đối phó với loại tồn tại như tà ma này, chúng ta không thể nghĩ theo lẽ thường được đâu. Cho dù khế ước có thể lấy mạng bọn chúng, thì bọn chúng cũng có thể có biện pháp sống lại."
"Thế thì phải làm sao?"
Yilia cười một tiếng, rồi hỏi: "Em quên lá Thánh thụ Kinh Cức của chúng ta rồi sao?"
Laura bỗng nhiên hiểu ra, tiếp theo lại buồn bã nói: "Nhưng em không mang theo nó."
"Chị mang theo." Yilia đáp. Cô lấy ra một túi lá cây xanh biếc, rồi giao cho Cố Thanh Sơn.
"Đây là lá của Thánh thụ Kinh Cức, mỗi một phiến lá đều ẩn chứa một loại khế ước không thể chống cự." Yilia nói.
"Khế ước gì?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Không được vi phạm một lời thề quy định."
"Trừng phạt khi vi phạm lời thề là gì?"
"Tất cả năng lực đều bị Thánh thụ hấp thu, toàn bộ linh hồn hóa thành chất dinh dưỡng của Thánh thụ."
"Lợi hại như vậy? Tôi sợ nói ra có vài tà ma sẽ không tin."
"Chỉ cần tà ma nhìn thấy tộc Kinh Cức bọn tôi, thì sẽ tin."
Cố Thanh Sơn vẫn không yên lòng: "Lỡ như xuất hiện một ít người quê mùa giống tôi thì sao?"
"... Được rồi! Anh lấy một lá, rồi đặt ở trong lòng bàn tay sẽ hiểu."
Cố Thanh Sơn nghe theo bèn lấy ra một chiếc lá, đặt ở trên bàn tay.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy thần niệm của mình rời khỏi thế giới này.
Lá cây tản ra lực lượng pháp tắc cuồn cuộn, mang theo tâm linh của Cố Thanh Sơn vượt qua thời không, xuất hiện ở trước mặt một vị thần thánh vĩ đại.
Đó là một cái cây.
Một cậy đại thụ thượng cổ cao chừng mấy chục nghìn mét.
Nhưng Cố Thanh Sơn thông qua tâm linh quan sát nó, lại phát hiện được trong bóng cây rậm rạp phía sau Thánh thụ có một loại sức mạnh sinh mệnh khiến hắn chỉ có thể ngước nhìn.
Sức mạnh này xuyên qua vô số tầng thế giới, không ngừng sinh trưởng hướng về phía đỉnh cao nhất của chín trăm triệu tầng thế giới.
Sức mạnh của nó vĩ đại như vậy, thần kỳ như vậy, khiến người ta chỉ có thể sùng kính chứ không sinh ra chút ý đối địch nào.
Cảm nhận được sức mạnh to lớn hùng hậu do Thánh thụ Kinh Cức tản ra, trong lòng Cố Thanh Sơn hiện lên rung động chưa từng có từ trước đến nay.
Cùng lúc đó, một luồng ý niệm từ trên Thánh thụ truyền lại.
Luồng ý niệm này thông thẳng đến tâm linh của Cố Thanh Sơn, khiến hắn lập tức hiểu một chuyện.
Đúng vậy, nếu như mình đọc lên lời thề với lá Thánh thụ, thì Thánh thụ sẽ biết được.
Mội khi vi phạm lời thề, thì Thánh thụ sẽ hấp thu tất cả năng lực của mình. Cuối cùng cả linh hồn cũng bị nó xem như chất dinh dưỡng.
Đây là pháp tắc của nó.
Toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới, không ai có thể chống lại pháp tắc này.
Cố Thánh Sơn nhanh chóng thu hồi lại thần niệm.
"Mạnh thật!" Hắn cảm thán.
Laura vỗ tay nải của mình, nói: "Đúng vậy! Tay nải của em cũng dùng lá và cành của Thánh thụ Kinh Cức bện thành. Đồ đạc đặt trong đó tương đương với gửi trong Thánh thụ. Thánh thụ chỉ nhận ra em, bất kỳ người nào khác cũng không mở được tay nải này.”
Yilia ở bên bổ sung: "Tôi từng thề bảo vệ Laura với lá Thánh thụ, nếu tôi không làm được, thì tất cả sức mạnh mà Thánh thụ ban cho tôi đều biến mất, linh hồn của tôi cũng bị Thánh thụ mang đi."
Cố Thanh Sơn thả lại lá cây vào trong túi, hài lòng nói: "Có sức mạnh mạnh mẽ như vậy làm khế ước, thì chuyện lần này có thể thành công, vô cùng cảm ơn."
Yilia khoát tay nói: "Không cần cảm ơn bọn tôi, đây là việc nên làm."
"Cố Thanh Sơn! Em sẵn lòng đưa ra bất cứ bảo vật gì, chỉ cần anh có thể báo thù cho cha mẹ và em trai của em.” Đôi mắt của Laura đỏ lên, cô kéo góc áo của Cố Thanh Sơn, nói.
"Ừ! Yên tâm đi, chúng ta nhất định có thể báo thù cho họ."
Cố Thanh Sơn xoa đầu cô bé, khẽ nói.
Cố Thanh Sơn và Laura vừa nói xong, thì Ly Ám nữ đế đã gọi hắn đi qua.
"Thế nào?" Cố Thanh Sơn hỏi.
"Ta sắp kêu gọi tà ma. Ngươi đi qua đây, ta nói với người vài việc cần chú ý.”
"Được rồi!"
Vẻ mặt của Cố Thanh Sơn cũng nghiêm lại.
Đây là chuyện quan trọng nhất, nên không thể xảy ra sai lầm.
Ly Ám nữ đế nói: "Ngươi sắp đột phá Phong Thánh cảnh, cho nên Thiên kiếp lần này, sẽ có bốn loại ma và bốn loại quỷ đến ứng kiếp, cùng nhau quản lý tám Kiếp vị."
"Vậy là ta phải nói chuyện với chúng nó?"
"Đúng thế!"
"Có thể nói cụ thể hơn một chút được không?"
"Bốn loại ma, theo thứ tự là Diễm Phệ Ma, Ảnh Thú, A Tu La và Thiên Ma."
"Bốn loại quỷ, theo thứ tự là quỷ Đói, quỷ Hoàng Tuyền, quỷ Uống Máu và quỷ Ma La Thân."
“Tám vị Ma vương và Quỷ vương này sẽ cùng nhau quản lý tám Kiếp vị, ngăn cản ngươi đột phá cảnh giới, và cũng kéo ngươi vào chỗ chết."
"Kiếp vị màcô nói là gì?"
"Kiếp vị đại diện cho quyền hành, có thể ra lệnh cho loại ma hoặc quỷ của mình trong Thiên kiếp."
"Trong hàng tỷ thế giới, có vô số Quỷ giới. Vua của giới nào đến trước, thì nó sẽ thu được Kiếp vị."
"Vậy là đến trước được trước?"
"Đúng! Nhưng nhất định phải là một người quản lý Ma giới hoặc Quỷ giới, lấy thân phận Vương giả đến đây, thì mới có tư cách thu được Kiếp vị."
Ly Ám nữ đế nói tiếp: "Có tám Kiếp vị, tức là sẽ có bốn vị Ma vương và bốn vị Quỷ vương xuất hiện. Bọn chúng sẽ chỉ huy đồng loại của mình, để có thể giết ngươi trong Thiên kiếp."
Cố Thanh Sơn thở dài: "Thiên kiếp đến rồi mới bắt đầu giết người, cũng thật thú vị."
"May mắn là!" Ly Ám nữ đế cười rộ lên: "Lần này, mẫu thân ta đến trước. Bà ấy là người tôn quý nhất của Ma giới nguyên thủy, có bà đến nơi này trước, dù đằng sau có bao nhiêu Thiên Ma đến, thì cũng phải dựa theo pháp tắc của thiên kiếp quy định, nghe theo lệnh của bà.”
Cố Thanh Sơn nhìn về phía Ma Mẫu nguyên thủy.
Ma Mẫu nhìn hắn rồi gật đầu, nói: "Ngươi không cần quan tâm về Thiên Ma. Nhưng ngươi phải thuyết phục được bảy vị thống lĩnh khác."
"Rất cảm ơn ngài!" Cố Thanh Sơn ôm quyền thi lễ.
"Được rồi! Chúng ta bắt đầu từ đối tượng đơn giản nhất. Ồ, đầu óc của Diễm Phệ ma là đơn giản nhất, nhưng nó lại rất mạnh, thích hủy diệt tất cả. Nếu nó nghe nói có hai trăm triệu linh hồn, thì nhất định sẽ đồng ý." Ly Ám nói.
Hai tay nàng kết ấn, ngâm lên chú ngữ kêu gọi.
Chỉ sau chốc lát, hư không tản ra ánh lửa hừng hực.
Tiếng nói thô lỗ vang lên.
"Là ai đang kêu gọi ta?"
Chỉ trông thấy một yêu ma quỷ quái toàn thân bốc lên ngọn lửa từ trong hư không nhảy ra ngoài.
"Đây là một vị Diễm Phệ Ma Vương có quan hệ thân thiết với bọn ta."
Ly Ám nhanh chóng truyền âm cho Cố Thanh Sơn.
Diễm Phệ Ma Vương nhìn ngó xung quanh một chút, lúc trông thấy Cố Thanh Sơn thì lập tức hiểu ra.
"A! Hóa ra gọi ta đến để cùng nhau giết tu sĩ độ kiếp...”
Nó nói đến đây, thì nói không nổi nữa.
Nó nhìn về phía các vị Thiên Ma quanh mình, đã thấy đều là người quen.
Nhưng Thiên Ma nữ đế lại đứng ở bên người tên tu sĩ kia, vây quanh là mấy vị Đại Thiên Ma, chưa kể còn có Ma Mẫu nguyên thủy ít khi xuất hiện.
Lực lượng cường đại như vậy mà lại giữ trạng thái hòa bình với tu sĩ độ kiếp, song phương cũng không có ý ra tay chút nào.
Diễm Phệ ma nhìn hồi lâu, không hiểu chuyện gì đang xảy ra, bèn lẩm bẩm: "Thiên kiếp trên cao, chẳng lẽ ta đi nhầm nơi?"
Lúc này, Ly Ám nữ đế bước lên, bắt đầu giải thích.
"Là như thế này..."
Theo lời giải thích của nàng, Diễm Phệ Ma Vương bỗng nhiên tỉnh ngộ.
"Cái gì! Hai trăm triệu linh hồn?"