“Cô biết tôi đã đi qua những thế giới nào?” Cố Thanh Sơn hỏi.
“Không biết, nhưng mà rất nguy hiểm, rất có thể sẽ toi mạng, anh nhất định phải vô cùng cẩn thận, tôi cũng không muốn chết chung với anh.”
“Tôi biết, thưa công chúa điện hạ của loài chim Kinh Cức tôn kính.”
Trong phòng trở nên yên tĩnh.
Cô gái nhỏ không kìm hãm được lui về sau một bước.
Cô bé lại lui về sau một bước.
Nhưng cô bé lại phát hiện Cố Thanh Sơn vẫn chưa có bất cứ hành động gì, cô bé cũng không lui về phía sau nữa.
Cô gái nhỏ nhìn chăm chú vào Cố Thanh Sơn, cố hết sức khống chế biểu tình trên mặt, không để cho mình lộ ra vẻ mặt kinh hoảng.
Cô bé chờ trong chốc lát.
Người thanh niên đối diện vẫn nhìn cô bé như trước, cũng không nói gì, chẳng hề làm gì cả.
Cô gái nhỏ dần dần hiểu được.
Anh ta vốn cũng không định làm gì.
... Cái người này đúng thật là một người kỳ quái.
Những người khác mà phát hiện ra mình, đã hô hoán gọi vệ binh lại, báo cáo đã tìm được nữ người hầu kia.
Con người này nhìn được thân phận thật sự của mình lại chẳng hề làm gì cả!
Nhất cử nhất động của anh ta, tựa hồ như cũng đều đã được tính toán kỹ lưỡng, nằm gọn trong kế hoạch hoàn mỹ của anh ta.
Cô gái nhỏ nhịn không được hỏi: “Khi nào thì anh nhìn ra được?”
“Khi cô vừa đến.”
“Tôi hoá trang thất bại lắm sao?” Cô gái nhỏ nản lòng nói.
“Không phải, là bởi vì cô quá xuất sắc, nhân vật người hầu gái này không thích hợp với cô, tôi nói như vậy hy vọng tâm tình cô có thể khá lên một chút… tốt hơn chút nào không?”
“Cảm tạ, tôi nghĩ rằng đã đến mức độ này, chúng ta đều phải công bằng, cho nên anh mới nói ra thân phận của tôi.”
“Rất tán thưởng sự xuất sắc của cô một lần nữa, Công Chúa điện hạ.”
Cô gái nhỏ gật đầu, xoay người.
Da xỉn màu biến hóa trở nên trắng nõn như ngọc, trang phục nữ hầu gái biến mất, một chiếc váy dài màu trắng được thay thế.
Dáng người cô bé ưu nhã, dáng vẻ đoan trang, dù dùng quy tắc lễ nghi nghiêm khắc phán xét, cũng không có chỗ nào phi lễ.
Nhưng cô bé chỉ mới có mười hai tuổi.
Cố Thanh Sơn mắt đối mắt với cô bé.
Khác với ánh sáng trong mắt Thần Hi Chi Quang, Công Chúa điện hạ có một đôi mắt trong xanh như bầu trời mênh mông, khi nhìn vào, không tự chủ sẽ chìm đắm trong đó, một kiểu thích ý khi ngắm nhìn bầu trời, cảm giác thư thái dễ chịu rất tự nhiên mà sinh ra.
“Làm quen lại từ đầu nhé, em là Laura, công chúa Kinh Cức của thời đại này.”
“Laura?”
“Ừ.”
“Anh là Cố Thanh Sơn.”
“Bây giờ em không có hy vọng gì khác, Cố Thanh Sơn tiên sinh, anh đến từ Câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa, xin hỏi anh có thể dẫn em đi không?”
Cô bé thay đổi cách xưng hô, không hề dùng kính ngữ nữa.
“Đương nhiên, chỉ cần em dẫn anh tiến nhập thế giới của Thần Hi Chi Quang, để anh gặp bạn gái của anh.” Cố Thanh Sơn dứt khoát nói.
Công chúa Laura do dự một chút, hỏi: “Vì sao chị ấy tiến nhập cái thế giới kia, nhưng anh lại không thể đi vào?”
Cố Thanh Sơn nói ra nguyên nhân thật sự.
Tiểu công chúa rất nhạy cảm, mình không cần thiết nói dối để lừa cô bé.
Công chúa Laura nghe xong, tấm tắc nói: “Khó trách anh muốn đi cứu bạn gái của anh.”
“Một vấn đề cuối cùng.” Laura tiếp tục nói: “Em có thể dẫn anh đi tìm thế giới kia, nhưng làm thế nào để khiến em có thể tin tưởng anh đây?”
“Bách Hoa tông Cố Thanh Sơn ở nơi này xin thề, chỉ cần em trợ giúp anh tiến nhập thế giới kia, anh nhất định sẽ mang theo em thoát khỏi nơi đây, tìm được đường sống.”
“Nếu vi phạm lời thề, sẽ nát tim, cả đời làm một phế nhân.”
Làn gió vô hình lượn lờ quanh Cố Thanh Sơn, dần dần hòa vào cơ thể của hắn.
“Đây chính là lời thề của những người tu hành sao? Cũng không thường gặp, nhưng rất hữu dụng - em sẽ tin anh một lần.” Laura nói.
Cô bé chỉ ngón tay, điểm vào bánh ga-tô hai mươi tầng kia.
Toàn bộ chiếc bánh khổng lồ tách ra hai bên, lộ ra một quả cầu thủy tinh trong suốt bên trong.
Quả cầu thủy tinh bay lơ lửng giữa không trung, sương mù mờ ảo tản mát xung quanh.
Laura ngoắc tay.
Quả cầu thủy tinh bay tới bên bàn tay cô bé.
“Đây chính là thế giới của Thần Hi Chi Quang, bị em phong ấn lại rồi, cho nên cô ta không phát hiện được vị trí của nó đâu.” Laura nói.
Cố Thanh Sơn bừng tỉnh.
Thì ra Laura dùng thuật pháp, phong bế hơi thở của thế giới này, giấu trong bánh ga-tô.
Chim Kinh Cức rất chú ý tới lễ nghi kỳ dị, tuyệt sẽ không ăn uống ngay trước trước mặt người khác.
Ngoại trừ chim Kinh Cức, người có thể bước vào ghế lô, thân phận cũng không phải tầm thường.
Sao bọn họ có thể trước mặt mọi người, đi cắt một miếng bánh ga-tô để ăn?
Cho nên giấu quả cầu thủy tinh vào trong bánh ngọt, đúng là một ý tưởng hay.
Vị công chúa Kinh Cức này, thực sự là một cô gái nhỏ thông minh.
Cố Thanh Sơn nhìn Laura, lại nhìn quả cầu thủy tinh trong tay cô bé.
“Thật lợi hại.”
Hắn thấp giọng lẩm bẩm nói.
Một cô gái nhỏ mười hai tuổi, lại có thể phong ấn cả một thế giới!
Công chúa Laura vuốt ve quả cầu thủy tinh, nhỏ giọng niệm một câu thần chú.
Một sợi tơ êm ái từ quả cầu thủy tinh bay ra, rơi trước người Cố Thanh Sơn.
Cố Thanh Sơn bắt lấy sợi tơ.
Trên giao diện Chiến thần lập tức hiện lên những dòng chữ nhỏ sáng.
[Sợ tơ hư không… đến từ thế giới được cất kỹ của Thần Hi Chi Quang.]
[Ngài đã liên kết mình vào tín tiêu Siêu Duy, nên ngài không thể nhờ vào sợi tơ hư không để kết nối với tín tiêu của thế giới này được nữa.]
[Tài nghệ Chiến thần: Sợi tơ hư không không bao hàm bất kỳ kỹ năng nào.]
[Sự kiện biên niên sử thuyết minh: Ngài đã biết về các sự kiện thường niên có liên quan.]
[Mô tả vật phẩm: Sợi tơ tằm này dẫn đến một thế giới siêu duy ngưng tụ sự mong đợi của hàng tỉ yêu ma, thế giới được bao phủ bởi một tầng phong ấn mỏng. Phong ấn này đã đạt đến một sự cân bằng tuyệt vời với sức mạnh của thế giới. Không nên quấy nhiễu nó, nếu không rất có khả năng sẽ phá vỡ sự cân bằng này.]
Cố Thanh Sơn nhìn Laura.
Quả nhiên thần sắc Laura trở nên khẩn trương.
Cô bé nghiêm nghị nói: “Thật ra em chỉ là may mắn mới có thể phong ấn thế giới này được, vì vậy anh nhất định không nên động tới quả cầu thủy tinh này, lát nữa khi tiến thì cũng phải do em thi triển pháp thuật, bằng không phong ấn xảy ra vấn đề, Thần Hi Chi Quang sẽ lập tức sẽ cảm ứng được nó.”
“Hiểu rồi.”
Cố Thanh Sơn cũng nghiêm túc.
Tính ra, hắn còn biết nhiều hơn Laura một chút.
Hàng tỉ yêu ma đều đang đợi thế giới này xuất hiện, bởi vì trong đó có Trật Tự Ma vương.
Đồng thời, Cố Thanh Sơn chú ý tới thế giới này chính là một thế giới Siêu Duy.
Giả như hàng tỉ yêu ma đều có được sợi tơ hư không của thế giới Siêu Duy này...
Ngẫm lại mà thấy sợ đến nổi da gà.
Cho dù thế giới này ở bất kỳ đâu, thì cũng dẫn đến mộc cuộc gió tanh mưa máu!
Mà Laura lại thành công phong ấn thế giới này lại, đây quả là may mắn trong may mắn.
Sợ rằng Thần Hi Chi Quang bây giờ đang sắp phát điên lên rồi.
Hay là vứt quả cầu thủy tinh này xuống một nơi nào đó đi?
Cố Thanh Sơn nghĩ thầm.
Hắn lập tức loại bỏ cái ý nghĩ này.
Cho dù ném tới chỗ nào, cũng không thể cam đoan có người có thể chiến thắng Trật Tự Ma vương và Thần Hi Chi Quang - còn có hàng tỉ yêu ma ở khu Luân Hãm.
Cố Thanh Sơn không cam lòng, hỏi: “Sau khi cứu bạn gái của anh, chúng ta có thể mang thế giới này rời đi không?”
“Không được, sợi tơ hư không của câu lạc bộ Thiết Quyền Chính Nghĩa có thể kéo theo cả một thế giới ư? Nếu thật như vậy, toàn bộ chín trăm triệu tầng thế giới chẳng cần phải sợ yêu ma nữa,, cứ trực tiếp mang theo thế giới chạy trốn là được.” Laura bất đắc dĩ nói.
“Phong ấn của em còn có thể duy trì liên tục bao lâu?” Cố Thanh Sơn lại hỏi.
“Trong vòng một ngày chúng ta phải tìm được bạn gái của anh.”
Cố Thanh Sơn nhìn quả cầu thủy tinh, chỉ thấy bên trong là gió tuyết trắng xóa đầy trời, không nhìn rõ một cái gì cả.
Gió tuyết thực sự quá lớn, cho dù có cảnh đẹp gì thì nhìn liếc qua cũng không thấy, cứ thế nhanh chóng biến mất tựa như lông ngỗng nhẹ bay trong bông tuyết.
“Anh tiến vào, em chờ anh ở bên ngoài, anh cứu bạn gái xong sẽ dẫn em đi cùng.” Cố Thanh Sơn nói.
Hắn lấy Địa Kiếm từ trong không khí ra, nắm trong tay, làm xong động tác chuẩn bị chiến đấu.
“Em phải vào trong đó với anh.” Cô gái nhỏ nói.
“Vì sao?” Cố Thanh Sơn ngạc nhiên hỏi.
“Bởi vì em có cảm giác không ổn khi đợi ở chỗ này, hơn nữa nếu em muốn tiếp tục sống, nhất định phải trợ giúp anh sống sót trước.”
“Em cũng định chiến đấu?”
“Không phải, trong thế giới của một chim Kinh Cức, chim Kinh Cức khác tuyệt không thể để lộ khí tức, bằng không nhất định sẽ bị phát hiện.”