Là một cành cây, nhưng lại có hình dáng của con người, nên rất dễ dàng thu hút địch ý của đám động vật.
Lần này sau khi trở về, nhất định phải nắm vững và thành thục bí pháp.
Cành cây hạ quyết tâm xong, liền đột nhiên biến mất.
Trên bãi cát, trong những hạt cát không thể đếm hết kia, lặng lẽ có thêm một hạt cát.
Con sói kia cắn hụ, tò mò nhìn quanh bốn phía, mù mờ ở lại thêm mấy hơi thở, cuối cùng hậm hực rời đi.
Lần này chắc được rồi nhỉ!
Ẩn náu trong trăm nghìn hạt cát, hỏi xem còn ai có thể làm gì ta?
Hạt cát âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thầm nói trong lòng.
Đang suy nghĩ, lại thấy một con kiến lửa đung đưa hai nhánh râu, chậm rãi bò tới.
Kiến lửa là một loài kiến thích vác cát đá về. Nó sẽ dùng nước bọt đặc biệt để ăn mòn cát đá, dính thành một khối, xây dựng tổ cho đàn của mình.
Hạt cát nhìn con kiến lửa, cảm thấy có chút không ổn.
Hôm nay bị sao vậy?
Sự việc có chút khác thường…
Hạt cát nâng cao cảnh giác.
May mà con kiến lửa kia không nhằm vào nó.
Nó đang phát ra âm thanh ong ong khe khẽ để kêu gọi đồng bạn.
Hạt cát thở phào nhẹ nhõm.
Đúng vậy, chỉ là kêu gọi đồng bạn mà thôi, chẳng qua bọn chúng chỉ muốn xây dựng tổ, không phải nhằm vào mình.
Khoan đã.
Xây dựng tổ.
Hạt cát thoáng im lặng.
Nó không nói hai lời, đột nhiên hóa thành một khối nham thạch nặng trịch.
Sự biến hóa này khiến cho con kiến lửa sợ hết hồn, xoay người bỏ chạy.
Rất nhanh, con kiến lửa đã biến mất khỏi tầm mắt của khối nham thạch.
Khối nham thạch lại đợi một hồi, nhưng không có bất kỳ loài vật nào tới trêu chọc nó nữa.
Lẽ nào thật sự là trùng hợp?
Khối nham thạch lại đợi thêm một lúc nữa.
Ầm!
Mặt hồ đột nhiên vỡ ra, một cành cây màu máu thò ra từ trong hồ.
Đại thụ Giới Ma.
Không ngờ nó đã đánh trúng vào hòn đảo này.
Vết nứt trong hồ từ từ lan rộng.
Dòng nước lập tức chảy hết về phía đó, tạo nên một xoáy nước khổng lồ.
Những con cá vốn đang nhàn nhã cảm nhận được sự thay đổi của dòng nước, tất cả đều bơi tán loạn ra bốn phía như ruồi mất đầu.
Thác nước trút xuống rất nhanh.
Hòn đảo dần dần nghiêng lệch.
Cát đá cuồn cuộn.
Nước hồ bị hắt lên trời cao.
Hòn đảo nổi cuối cùng, đang bị Giới Ma phá hủy.
Chỉ nhìn thấy ở giữa không trung, vô số cát đá rơi xuống, rớt lên trên người Giới Ma.
Cho dù là sinh linh, hay là vật chết, bất kể sự tồn tại nào, chỉ cần tiếp xúc với Giới Ma, lập tức sẽ bị cơ thể lúc nhúc kia chiếm đoạt.
Tất cả những hòn đảo nổi trên bầu trời đã không còn nữa, ngay cả hòn đảo cuối cùng này cũng bị cây Giới Ma đánh trúng, bắt đầu sụp đổ.
Khối nham thạch vẫn đang đợi cho đến lúc này, liền thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra không có tình huống gì khác thường.
Sớm biết như vậy thì đã ở yên dưới đáy hồ rồi, tự nhiên biến thành cành cây làm cái quái gì.
Có điều, bây giờ cũng không muộn.
Kế tiếp, mình sẽ làm một khối nham thạch, ở yên cho đến thời khắc sụp đổ cuối cùng của thế giới là thắng rồi.
Nhưng khối nham thạch lại không biết, ở phía bên kia, có một con hươu sao sáu tai đang chạy gấp.
Con hươu dốc hết sức chạy băng băng, tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng tăng tốc độ lên tới cực hạn!
Từ trên không trung nhìn lại, chỉ thấy một vệt sáng màu nâu đang lao vùn vụt như bay.
Trong phút chốc, con hươu sao này đã tới được bãi cát.
Cùng lúc đó, khối nham thạch cũng phát hiện ra con hươu này.
Dường như nham thạch đã hiểu ra điều gì đó.
Con hươu này xông thẳng tới mình, chắc chắn có vấn đề!
Tất cả động vật trước đó đều không bình thường!
Thế nhưng tốc độ của con hươu quá nhanh, vào khoảnh khắc khối nham thạch nhìn thấy hươu, con hươu đã bay nhào tới.
Không thấy hươu đâu nữa, thay vào đó là một con gấu khổng lồ màu đen phát ra tiếng gào thét rung trời, dốc toàn lực đập lên trên hòn đá.
Ầm!
Khối nham thạch bị đánh bay giống như đạn pháo!
Một khắc trước khi hòn đảo nổi hoàn toàn rơi xuống, nham thạch đã bị đánh bay ra ngoài!
Mà đây là hòn đảo nổi duy nhất, phía dưới của bầu trời, là chân thân Giới Ma bao la không giới hạn!
Nham thạch đang rơi xuống liền hoảng sợ.
Tuyệt đối không thể rơi xuống, nếu không chắc chắn sẽ bị Giới Ma cắn nuốt.
Nó đột nhiên hóa thành một chiếc lá rơi chầm chậm, đi xuyên qua giữa vô số cây Giới Ma.
Nó cẩn thận thu hồi tất cả khí tức, đến cả thần niệm cũng không dám sử dụng, sợ sẽ kinh động đến Giới Ma.
Cho đến một thời điểm, chiếc lá phát hiện ra hướng thổi của gió. Nó điều chỉnh góc độ của mình, cố gắng hết sức đi theo hướng gió bay lên trên bầu trời.
Chiếc lá theo gió bay lên, vờn theo chiều gió, lượn vòng. Nó để lại những dấu vết trên bầu trời, nhưng không hề sử dụng một chút linh lực nào.
Nó chính là lá cây, lá cây chính là nó.
Cuối cùng cũng tạm thời được an toàn rồi.
Chiếc lá âm thầm thở dài một hơi.
Thì ra đối thủ của mình, cũng biết biến thành động vật!
Sở hữu năng lực đặc biệt như vậy, thảo nào vẫn chưa chết.
Chiếc lá không nhịn được thầm hạ quyết tâm trong lòng.
Nếu như đã biết con át chủ bài của đối phương, vậy thì tiếp theo, nên xem bản lĩnh của ta rồi!
Chiếc lá đang suy nghĩ, đột nhiên trước mắt tối sầm.
Nhìn lên trên bầu trời, chỉ thấy một con diều hâu vút qua trời cao, nhanh chóng lao xuống.
Nó duỗi hai móng sắc nhọn ra, mạnh mẽ bắt lấy chiếc lá đang cuốn theo chiều gió.
Diều hâu tách hai móng ra.
Chiếc lá theo đó tách thành hai mảnh, tản ra trong không trung, tung bay.
Thắng bại đã được xác định.
Con diều hâu xé chiếc lá, bay cao lên trên không trung.
Hai mảnh lá hơi dừng lại giữa không trung, đột nhiên hóa thành hai mảnh thi thể.
Trong làn sương mù máu, linh lực nồng nặc khuếch tán ra.
Rõ ràng vào giây phút cuối cùng, thi thể này vẫn còn muốn làm gì đó.
Sóng linh lực này lập tức thu hút mấy tấm da người.
Hai tấm da người lao lên, bám lên trên thi thể.
Rất nhanh, thi thể đã biến mất không thấy đâu nữa.
Con diều hâu không thèm quay đầu lại, nó giương cánh bay lượn, cố gắng hết sức bay về phía có ít da người.
Bay được khoảng chừng mấy hơi thở, hồ ly trắng đột nhiên xuất hiện. Nó bay lên đứng trước mặt diều hâu, dường như đang đợi con diều hâu này.
Lần này, trong tay hồ ly trắng có cầm một cây gậy phủ tấm vải dài màu đen.
Trên tấm vải dài màu đen, ký hiệu văn tự vô tận không ngừng xuất hiện, nhìn tràn đầy khí thế khó mà diễn tả được.
Hồ ly trắng vung chiếc gậy dài về bốn phía, một lớp vỏ ngoài trong suốt như thủy tinh bao phủ lấy nó và diều hâu ở bên trong.
Có lớp bao bọc này, da người ở bốn phía sẽ không chú ý tới khoảng không gian nơi họ đứng.
Hồ ly trắng vác chiếc gậy dài lên trên vai, nói với diều hâu: “Ngươi thể hiện rất xuất sắc, chúc mừng ngươi đã giành được tư cách trở thành La Sát duy nhất.”
Con diều hâu lượn vòng nhìn bốn phía, tạm thời chưa đáp lại.
Chỉ thấy trong toàn bộ thế giới, ngoại trừ diều hâu và hồ ly trắng, đã không còn bất kỳ sinh linh nào tồn tại nữa.
Tất cả những người tu hành đều đã bị đám da người ăn sạch rồi.
Chúng sinh vạn vật, đều rơi xuống dưới cùng với đảo nổi, chui vào trong cơ thể của Giới Ma.
Tất cả đều đã kết thúc.
Trên bầu trời, không gian đang sụp xuống nhanh hơn.
Toàn bộ thế giới đang nhanh chóng bị thu hẹp lại.
Grừ!
Cùng với một tiếng gầm mãnh liệt chấn động thiên địa, cơ thể của Giới Ma đột nhiên giãn ra.
Bầu trời biến mất ngay tức khắc, không gian cũng không còn thu hẹp nữa, tất cả mọi thứ ở bốn phía đều biến mất.
Bóng tối và cơn gió hỗn loạn đã thay thế cho tất cả các cảnh vật.
Hồ ly trắng quan sát cảnh tượng này, nói với diều hâu: “Con Ma Thần này dùng sức quá mạnh, thoáng cái đã hủy diệt cả thế giới rồi.”
Đúng vậy, thế giới đã không còn tồn tại nữa.
Vị trí hiện tại của Giới Ma, là vị trí ban đầu của thế giới Huyền Không trong dòng chảy hỗn loạn của hư không.
Còn thế giới Huyền Không, đã trở thành quá khứ.
Nó đã biến mất mãi mãi rồi.
Hoặc là nói, nó đã hoàn toàn bị Giới Ma ăn hết.
“Khi nào thì chúng ta đi?” Diều hâu mở miệng nói tiếng người, nhưng lại là giọng nói của Cố Thanh Sơn.
“Có người nào đó đã động tay động chân... Bắt đầu từ vừa nãy, khoảng không gian này đã bị giam cầm rồi.” Hồ ly trắng nói.
Nó nheo mắt lại, trên người tỏa ra khí thế nguy hiểm.
“Xem ra đúng như lời ngươi nói, có ai đó vẫn luôn lẩn trốn trong bóng tối.” Hồ ly trắng tiếp tục nói.
“Không có cách nào ép buộc truyền tống rời đi hay sao?” Diều hâu thấp giọng hỏi.
“Trong lúc xuyên qua không gian, sợ nhất là xuất hiện cản trở. Song không sao, đợi lát nữa ta sẽ giết chết cái thứ đang giở trò là xong.”
Diều hâu nghe vậy, liền biến trở lại là Cố Thanh Sơn đứng trong hư không.
Cố Thanh Sơn lấy một thanh kiếm ra, nắm chặt.
Hồ ly trắng chú ý tới động tác của hắn, cười nói: “Ngươi sợ sao? Yên tâm đi, có vũ khí ở trong tay, cho dù là hai Giới Ma cũng không có cách nào chiến thắng được ta.”