"Nhưng Hoàng Tuyền đã không còn bất kỳ thần linh nào, chúng ta phải làm sao chứ?" Một cây giáo dài hỏi.
"Đến nhân gian tìm một người nắm giữ phù hợp là được, giúp người đó trưởng thành, trở nên mạnh mẽ, có lẽ tương lai không xa, thế giới sẽ do các ngươi bảo vệ." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
"Dạ!" đám binh khí đồng thanh đáp lại.
"Tại sao, tại sao mình không thể kết nối với Quỷ Vương nữa!"
Thần miếu Luân Chuyển.
Giọng nói của nữ A Tu La vang lên.
Nàng ta lao ra khỏi Thần miếu Luân Chuyển, chạy thẳng về hướng địa ngục.
Dường như nàng ta đã bị thứ gì đó doạ sợ, trên mặt đầy vẻ kinh hãi.
"Mau lên, mau lên, nhất định phải nói tin tức này cho Quỷ vương."
Bởi vì quá kinh hoàng, trên người nàng ta túa ra từng tầng mồ hôi lạnh.
Nàng ta gần như đã dốc hết sức để chạy thật nhanh.
Thỉnh thoảng, nàng ta lại ngã nhào xuống đất, lăn ra ngoài mấy thước.
Nhưng nữ A Tu La không hề để ý đến chuyện này, bò dậy tiếp tục lao về phía trước.
Mau!
Mau hơn chút nữa!
Nhất định phải chạy đến chỗ của Quỷ vương!
Khi nàngta chạy tới địa ngục Huyết Hải, thì đã không thấy bóng dáng Cố Thanh Sơn đâu nữa.
Chỉ có sáu vị thống lĩnh địa ngục vẫn còn đang vui mừng.
Mọi người thấy nàng ta tới, rối rít chào hỏi.
"Cô đi đâu vậy?"
"Chỉ còn non nửa ngày nữa, chúng ta đã có thể đầu thai chuyển kiếp."
"Đúng rồi, cô muốn đến thế giới nào?"
Nữ A Tu La hít một hơi thật sâu, quát to: "Im miệng!"
Sáu người còn lại đều sững sờ.
Lúc này bọn họ mới phát hiện, cả người nữ A Tu La run rẩy, sắc mặt khó coi dến đáng sợ.
"Làm... sao… vậy?” Người khổng lồ hỏi.
"Quỷ vương đâu?" Nữ A Tu La hỏi
"Mọi chuyện đã kết thúc, cho nên ngài ấy vừa rời đi rồi." Ông lão nhân tộc nói.
"Ngài ấy đi đâu?" Nữ A Tu La vội vàng hỏi tiếp.
"Thế giới nhân gian."
Xong rồi!
Cả người nữ A Tu La mềm nhũn, ngã ngồi dưới đất.
"Rốt cuộc sao vậy, cô cứ nói ra đi, có chuyện gì chúng ta đều có thể giúp." Lang Vương trầm giọng nói.
"Vô dụng thôi!"
Nữ A Tu La tuyệt vọng thở dài đáp lại.
Nàng ta chợt nhớ tới gì đó, không đầu không đuôi nói: "Hết cách rồi, ai biết rồi có thể giúp đây? Thần khí, Vong Xuyên Ly Hồn Câu! Mình có thể nói với bọn chúng!"
"Ta ở đây."
Thân hình Vong Xuyên Ly Hồn Câu hiện ra.
"Thần miếu Luân Chuyển! Bên trong Thần miếu Luân Chuyển! ngươi mau đi xem đi!!!" Nữ A Tu La điên cuồng hét lớn.
Trường câu mang theo ý cười nói: "Được rồi, ta sẽ đi nhìn xem có cái gì..."
Giọng nói của nó biến mất.
Một hồi lâu sau, mới nghe nó thấp giọng nói:
"Xong rồi, xong rồi."
Giọng nói của trường câu hết sức ảm đạm, lại mang theo một loại tức giận vô hình.
Nữ A Tu La vội vàng nói: "Ngươi mau đến nhân gian, nói chân tướng cho Quỷ vương biết"
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Nói cho ngài ấy cũng vô ích, dẫu sao ngài ấy chỉ là một con người, không thể chống lại âm mưu của Thiên Thần huống chi toàn bộ âm mưu đã bắt đầu từ lâu, trước mắt đã đi đến tình cảnh không thể vãn hồi."
"Đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, cô mau nói đi, mọi người cùng nhau nghĩ cách" Lang Vương đi ra, nghiêm túc hỏi.
Mấy vị thống lĩnh khác cũng đều gật đầu.
Bọn họ thu hồi lại vẻ mừng rỡ trên mặt.
Nhìn dáng vẻ nữ A Tu La, rõ ràng đã xảy ra chuyện gì đó không thể ngờ đến.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói: "Mấy người đặt tay lên người ta, ta sẽ cho mọi người xem đối thoại vừa rồi"
Mấy vị thống lĩnh đưa tay đặt lên trường câu, lập tức có hình ảnh hiện lên trước mắt.
Trong Thần miếu Luân Chuyển.
Cỗ máy số 33 bị bốc cháy, một đám khói dầy đặc toả ra từ trong cơ thể nó.
Nó lại được lắp ráp hoàn chỉnh lại, miễn cưỡng khôi phục được một ít chức năng.
Nhìn bộ dạng của nó, ít nhất nói chuyện trong thời gian ngắn cũng không thành vấn đề.
Không chỉ có nó, cùng với sự dung hợp của hai thế giới, tất cả các cỗ máy đều dần dần được khôi phục.
"Là trường câu, ngươi đến là tốt, đến là tốt rồi!" Cỗ máy nói.
"Máy Ghi Chép Những Sự Vụ Khẩn Cấp, hình như ngươi có điều gì đó muốn nói với ta." Vong Xuyên Ly Hồn Câu nói.
"Ngươi mau... đến xem, ta phải nói cho ngươi biết chân tướng” Máy Ghi Chép nói.
Một hình chiếu xuất hiện trên Máy Ghi Chép Sự Vụ, như một màn hình toàn ảnh xuất hiện trên không khí vậy.
Trên hình chiếu, tám vị thần linh mang vẻ mặt khác nhau, đứng ở sâu trong Thần miếu Luân Chuyển.
Tám vị Diêm vương của Hoàng Tuyền, toàn bộ những vị thần tối cao của Hoàng Tuyền.
Bọn họ thấp giọng trò chuyện với nhau.
"Đã đến giờ chưa?"
"Đến rồi."
"Đi thôi, cánh cửa của Thiên giới đã mở ra, nó đang chờ chúng ta."
"Thật đáng tiếc, không thể không từ bỏ Hoàng Tuyền."
Tám vị Diêm Vương trầm mặc một hồi.
Một vị Diêm vương nói: "Đây là chuyện đã quyết ngay từ đầu rồi, thế giới Hoàng Tuyền phụ trách hấp dẫn sự chú ý của yêu ma, bọn họ xử lý xong hết mọi chuyện, chờ đến lúc đi, bọn họ sẽ mang theo chúng ta."
Một vị Diêm vương khác thở dài nói: "Đi thôi, ngay cả Thiên giới cũng không chống lại được sức mạnh đó, chúng ta càng không thể nào."
"Không sai, chiếc trường mâu bảy màu đó thật sự kinh khủng, không người nào có thể đối phó được."
"Đây không phải là chúng ta đang chạy trốn, mà là thật sự không còn cách nào khác."
Tám vị Diêm vương bàn bạc với nhau, đến cuối cùng ai nấy đều gật gật đầu.
Bọn họ tin tưởng lí do thoái thác của mình.
Có một vị thần Diêm vương thở dài nói: "Đáng thương làm sao, sau thế giới Hoàng Tuyền, là đến thế giới Nhân Gian rồi."
Một vị khác cũng nói: "Đây là chuyện đã không còn cách nào gải quyết, vì bảo đảm lúc rút lui không bị yêu ma công kích, Thiên Giới cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp, tiêu trừ hết những bình phong che chở của thế giới nhân gian."
"Đúng vậy, dùng Hoàng Tuyền với giới Nhân Gian hấp dẫn sự chú ý của yêu ma, chúng thần mới có thể rút lui an toàn."
"Chúng ta đi thôi."
"Chờ một chút, thuận tiện huỷ luôn Máy Ghi Chép kia đi."
"Lục Giới Thần Sơn kiếm cũng phải huỷ, nó quá mạnh mẽ, lại có liên hệ chặt chẽ với núi Thiết Vi (*), sẽ sinh ra bất lợi với chúng ta."
(*) ngọn núi bao quanh địa ngục
"Loại thần khí đó là hiển hoá của núi Đại Thiết Vi, không thể hủy diệt được."
"Không cần hủy diệt, chỉ cần sát thương khí linh của thanh kiếm đó, khiến nó không thể sử dụng trong một thời gian là được."
"Sát thương khí linh? Chuyện này tôi làm được."
...
Tất cả hình ảnh biến mất.
Bảy vị thống lĩnh người chết chìm vào yên lặng.
Ánh sáng trên người Ma Nhân trở nên chập chờn.
Nó tức giận nói: "Hoá ra thần linh Hoàng Tuyền chỉ vì chạy thoát thân mà phản bội lại cả hai cái thế giới."
Lang Vương trầm ngâm nói: "Thần linh Hoàng Tuyền cũng đến từ Thiên giới, như vậy xem ra, là Thiên Giới đã bán đứng hai trong sáu thế giới mới đúng”
"Tiếp theo đây, thế giới Nhân Gian sắp bị một nhóm yêu ma lớn tấn công."
Lang Vương quay đầu nhìn về phía ông già loài người, hỏi: "Thế giới kia của mấy người, có nhiều cường giả như Quỷ vương không?"
Ông lão nhân tộc cười khổ nói: "Nhiều thì đã tốt, đáng tiếc trình độ như ngài ấy, tôi chưa từng thấy qua."
Lang Vương trầm ngâm đáp: "Người chết chúng ta có thể không ngừng phục sinh, số lượng cũng phải đến 1000 tỉ, mới ngăn lại được yêu ma đến địa ngục quấy rối."
Ông lão nhân tộc nói: "So ra, chiến sĩ của nhân gian thưa thớt, lại hết sức yếu đuối, sợ rằng bị yêu ma đụng một cái đã chết."
"Xem ra thế giới nhân gian tiêu rồi."
Đang nói, khắp mặt đất bắt đầu chấn động.
Máy tính công đức cá nhân hiện ra, lơ lửng ở trên đỉnh đầu mỗi người.
[Mời các người chết đi tắm, tẩy đi tất cả những chuyện đã qua, sám hối tội lỗi ngày trước, sau đó, việc chuyển kiếp đầu thai của mọi người sẽ được bắt đầu.]
Trên trời rơi xuống những giọt sương mát lạnh, tẩy sạch máu cùng vết dơ bẩn trên cơ thể người chết.
Đây là một loại cảm giác vô cùng thoải mái, khiến cho người ta cảm thấy sâu trong tâm hồn đều được thanh lọc.
Đám người chết thích ý đứng trong màn mưa.
Đây là tác dụng kỳ diệu của công đức, bây giờ sẽ là thời khác bọn họ được hưởng cuộc sống an nhàn.
Bảy vị thống lĩnh hưởng thụ loại thiện quả này, chờ đợi chuyển kiếp đầu thai.
Vong Xuyên Ly Hồn Câu run lên, thở dài một hơi nói: "Hay là mình đến thế giới Nhân Gian, ít nhất phải để ngài ấy biết được đầu đuôi mọi chuyện."
Thế giới Nhân Gian.
Liên Bang.
Biệt thự giữa núi.
Hư không đột nhiên bị phá vỡ.
Một nữ sĩ thanh tú mặc nghê thường màu lam, xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Nàng tò mò quan sát bốn phía, hỏi: "Công tử, đây chính là thế giới Nhân Gian sao?"
Nàng đột nhiên xuất hiện, trên người tỏa ra những luồng khí lạnh lẽo, chỉ nhìn thoáng qua đã có cảm giác đầy khí thế khó chống lại.
Diệp Phi Ly cùng Trương Anh Hào đứng phắt dậy, như nghênh chiến đại địch.
Anna đứng chắn trước mặt Cố Thanh Sơn.
"Cô là ai?" Anna quát hỏi.
Sơn Nữ nghiêng nghiêng đầu, nhìn thấy Cố Thanh Sơn sau lưng Anna.
Nàng cúi người thi lễ nói: "Các vị chắc là bạn của công tử, tôi là bội kiếm tuỳ thân của công tử."