Thẩm Lạc miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn lại chung quanh. Đầu tiên đập vào mi mắt là một mảng lớn dãy núi xanh ngắt xa lạ, từng ngọn núi cao ngất liên tiếp, phía trên che kín rừng rậm màu xanh lá, không có khí tức người ở. Mà giờ phút này hắn đang nằm trong một sơn cốc, trong cốc tràn đầy vết tích, trên mặt đất che kín hố sâu to to nhỏ nhỏ, có rãnh sâu thậm chí đến mấy chục trượng, bên trong còn có khói đen bốc lên. Hai bên vách sơn cốc cũng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.