Nhiếp Thải Châu vốn đã tế xuất Côn Luân Kính, đang muốn tiến lên tương trợ, nghe Thẩm Lạc nói vậy, hơi đứng ngẩn nơi đó. Ánh mắt hai người chạm nhau, Nhiếp Thải Châu như có điều suy nghĩ, thu hồi Côn Luân Kính. Thẩm Lạc mỉm cười, tiếp tục bước đến trước. Đi chưa được mấy bước, pho tượng đại hán đứng vị trí đông bắc bỗng nhiên run lên, cũng hóa thành vật sống, mở rộng bước chân chạy như bay đến Thẩm Lạc, đại chuỳ trong tay đại phóng lục quang, hung hăng nện xuống đầu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.