Mục lục
Đại Mộng Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Thẩm huynh đệ, Ma tộc là tử địch Yêu tộc ta, ta tự nhiên sẽ toàn lực chống lại, cùng huynh đệ ngươi, và Phương Thốn sơn liên thủ cũng được. Bất quá Thẩm huynh muốn ta liên thủ cùng những tiên phật kia, vậy thì miễn cho ta!" Ngưu Ma Vương nói đến một nửa, mấy chữ cuối cùng càng có khí phách.

Thần sắc Thẩm Lạc cứng đờ, mặc dù hắn không biết thân phận những người trong Thiên Sách tàn cảnh, nhưng cũng có thể cảm giác được, bọn họ có liên quan đến những tiên phật kia.

"Mâu thuẫn giữa Ngưu huynh cùng những tiên phật kia, ta cũng mơ hồ biết một hai. Bất quá đây đều là chuyện cũ năm xưa, hiện tại cùng chống chọi với Ma tộc mới là chuyện trọng yếu nhất, không ngại tạm thời buông xuống những ân oán xưa này . . ." Hắn khuyên.

"Thẩm huynh đệ, đó không chỉ là ân oán đơn giản như vậy, ta cùng người trong tiên phật thù sâu như biển, không đội trời chung! Huynh đệ nói giúp bọn hắn, vậy ngay cả bằng hữu này ta cũng không cần." Ngưu Ma Vương phất tay cắt ngang lời Thẩm Lạc, thần sắc trở nên phi thường lãnh đạm.

Thẩm Lạc thấy vậy, cũng không nói thêm gì, ngược lại cùng Ngưu Ma Vương nói về Hoa Quả sơn, cuối cùng thảo luận chuyện tu luyện.

Ngưu Ma Vương có tu vi cao thâm, đối với công pháp Nhân, Tiên, Phật đều biết rất rõ, thường thường một hai câu liền để Thẩm Lạc hiểu ra.

Hai người trao đổi hơn nửa ngày, Ngưu Ma Vương mới cáo từ rời đi.

Đối phương vừa rời đi, sắc mặt Thẩm Lạc lập tức trầm xuống.

Ngưu Ma Vương này căm thù tiên phật như vậy, muốn lôi kéo gã gia nhập liên minh Phản Ma chỉ sợ muôn vàn khó khăn.

Nhưng Thẩm Lạc trái lo phải nghĩ, cũng nghĩ không ra biện pháp hóa giải khúc mắc của Ngưu Ma Vương.

"Được rồi, sau này vào trong Thiên Sách tàn cảnh lại thương lượng cùng những người kia rồi tính." Hắn dứt khoát không nghĩ nhiều những thứ này nữa.

Dù sao lão đạo áo bào trắng kia giao nhiệm vụ thông qua Ngọc Hồ bộ tộc liên lạc Ngưu Ma Vương, chuyện này, hắn coi như đã hoàn thành.

Thẩm Lạc lại khoanh chân ngồi xuống, lật tay lấy ra Ngọc Linh Quả mà Vạn Tuế Hồ Vương mới tặng.

Mới vừa rồi giao lưu với Ngưu Ma Vương kia, hắn ẩn ẩn biết rõ thời cơ tiến giai Chân Tiên trung kỳ, trước mắt thiếu hụt chỉ có tích luỹ pháp lực mà thôi, viên Ngọc Linh Quả này lại có thể gia tăng tu vi.

Nhìn thấy thực lực cường hoành của bộ xương màu đen cùng Ngưu Ma Vương, Thẩm Lạc càng bức thiết muốn tăng cao tu vi.

Hắn dùng thần thức cẩn thận kiểm tra Ngọc Linh Quả, từng tấc một đều không buông tha.

Mặc dù Hồ tộc không có ý hại hắn, nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Dò xét kỹ một phen, Thẩm Lạc vững tin Ngọc Linh Quả này không có vấn đề, mấy ngụm nuốt vào, vận chuyển Hoàng Đình Kinh luyện hóa linh lực trong thịt quả.

"Ầm ầm" một tiếng vang trầm, một cỗ linh lực dồi dào không gì sánh được từ trong thịt quả tuôn ra, quán chú tứ chi bách hải của hắn.

Thẩm Lạc vận chuyển Hoàng Đình Kinh hấp thu nguồn linh lực này, pháp lực bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Một ngày một đêm đảo mắt đã qua, thể nội pháp lực hắn tăng cường đến Chân Tiên sơ kỳ đỉnh phong, nhưng linh lực khổng lồ của Ngọc Linh Quả vẫn còn lại một nửa.

Hắn không chút do dự, tiếp tục hấp thu linh lực tiên quả, ý đồ trùng kích bình cảnh Chân Tiên trung kỳ.

Tu vi tiến triển đến cấp Chân Tiên, tăng lên một cảnh giới cực kỳ khó khăn, Thẩm Lạc vốn cho rằng lần này trùng kích sẽ tiêu hao không ít thời gian cùng tinh lực, nhưng sự tình phát sinh lại khiến hắn phải im lặng!

Hắn vừa mới thử đột phá, pháp lực trong đan điền cùng pháp mạch liền rung động, pháp lực mênh mông phun trào như thủy triều, bình cảnh Chân Tiên trung kỳ lập tức bắt đầu buông lỏng.

Trong lòng của hắn không khỏi khó tin, nhưng không buông lỏng mảy may, tiếp tục ngưng tâm tĩnh khí vận chuyển Hoàng Đình Kinh.

. . .

Trong một đại sảnh Ma Vân động, Ngưu Ma Vương đang ngồi cùng cao thủ Ngọc Hồ bộ tộc, thương thảo kế sách chống cự Ma tộc, Vạn Tuế Hồ Vương chẳng biết tại sao lại không có ở đây.

Căn cứ tình huống dò xét không lâu trước đó, những Ma tộc kia cũng không thối lui, mà tụ lại tại Âm Phong sơn cốc cách đây năm trăm dặm, tựa hồ đang chuẩn bị cái gì đó.

Trừ Ngọc Hồ bộ tộc, lại có hai ngưu yêu Chân Tiên cảnh xuất hiện, một người trong đó mặc thanh giáp, trên đầu mọc lên hai cái sừng trâu màu xanh, nhìn tựa hồ là Thanh Ngưu thành tinh; một người khác toàn thân trắng như tuyết, xem ra là Bạch Ngưu hoá hình.

Hai người này đều là thuộc hạ Ngưu Ma Vương, chẳng biết đến Ma Vân động từ lúc nào.

"Có Đại Thánh ở đây, những tôm tép nhãi nhép này cần gì phải lo lắng. Theo suy nghĩ nông cạn của tại hạ, chúng ta không ngại trực tiếp đánh tới Âm Phong sơn cốc, mặc kệ bọn hắn đang làm cái gì, lấy lực phá xảo, tận diệt hết thảy âm mưu." Thanh niên mặc ngân giáp kia nói.

"Ngọc Khâu huynh nói có lý, đại vương ngài dùng Quạt Ba Tiêu nhất cử hủy đi Âm Phong thung lũng kia, báo thù cho những tộc nhân trước kia chết trong tay những yêu ma!" Thanh Ngưu đại hán vỗ bàn một cái, giận dữ nói.

Phần lớn những Yêu tộc kia đều gật đầu, hiển nhiên rất có lòng tin với thực lực Ngưu Ma Vương.

Cái này cũng khó trách, pháp lực Ngưu Ma Vương cao cường, thần thông quảng đại, cao thủ Tiên Ma Phật Yêu không mấy ai có thể địch nổi, đối phó một đám Ma tộc như thế tự nhiên dễ như trở bàn tay.

"Các ngươi không nên xem thường những Ma tộc kia, Xi Vưu bây giờ mặc dù đang ngủ say, nhưng cao thủ Ma tộc không ít, hôm qua trong đám Ma tộc kia bộ xương màu đen có thần thông không yếu, không chỉ toàn thân trở ra dưới Quạt Ba Tiêu, còn cứu đi tất cả yêu ma, thực sự không thể coi thường. Ta dùng Quạt Ba Tiêu hủy đi Âm Phong thung lũng không khó, nhưng người này có thể cứu đi đám yêu ma kia một lần, thì có thể cứu đi lần thứ hai, không được khinh thường." Ngưu Ma Vương cũng không vì bầy yêu thổi phồng mà đắc ý, trầm ổn nói.

"Vậy ý đại vương là?" Bạch Ngưu đại hán hỏi.

"Hiện tại trọng yếu nhất chính là thám thính những Ma tộc kia đang có ý đồ gì. Bạch Vân, Thanh Giác, các ngươi mang một đội ngũ, tiến đến Âm Phong thung lũng tìm hiểu hư thực, nếu thám thính không được thì bắt mấy yêu ma trở về, ta tự có biện pháp cạy miệng chúng." Ngưu Ma Vương phân phó.

"Vâng." Hai con ngưu yêu lập tức đáp ứng, đứng dậy muốn rời đi.

"Mục tiêu đám ma vật kia là Ngọc Hồ bộ tộc chúng ta, há lại để Bạch huynh, Thanh huynh tiến đến mạo hiểm, chuyện dò xét cứ giao cho tại hạ đi." Thanh niên mặc ngân giáp lách mình ngăn lại Bạch Vân, Thanh Giác, nghiêm mặt nói.

"Đa tạ Ngọc Khâu huynh quan tâm, bất quá không phải chúng ta khinh thường ngươi, loại nhiệm vụ này lại phù hợp với hai người chúng ta, mà việc này đối với chúng ta cũng không hung hiểm." Bạch Ngưu đại hán cười nói.

"Đây là vì sao?" Thanh niên mặc ngân giáp không rõ cho lắm.

"Việc này trước mắt không tiện nói rõ với Ngọc Khâu huynh, ngày sau ngươi sẽ hiểu." Thanh Ngưu đại hán nhìn Ngưu Ma Vương một chút, nói tiếp.

Thanh niên mặc ngân giáp nhíu chặt mày, đang muốn truy vấn. Dịch tại bns.

Vào thời khắc này, một tiếng duệ khiếu to lớn từ đằng xa truyền đến, hư không cũng rung động theo, một đạo quang trụ màu vàng thô to xông thẳng tới chân trời.

Chung quanh cột sáng hiện ra hư ảnh lục long lục tượng, du đãng trên không trung, ngửa mặt lên trời gào thét, khiến cho hư không nổi lên từng gợn sóng mắt thường có thể thấy được.

Ngưu Ma Vương đứng dậy đi ra bên ngoài phòng, nhìn tình cảnh phía xa, khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười.

"Đây là có người đột phá, khí tượng kinh người như thế, chẳng lẽ là có người đạt đến Chân Tiên hậu kỳ? Bất quá trong kim quang này cũng không có yêu khí, giống như là pháp lực tu sĩ Nhân tộc." Bạch Ngưu đại hán cũng đi ra, hai mắt dò xét rồi nhẹ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK