Chu Mãng Thất thấy Ngao Khâm rời đi, nhịn không được dùng tay áo vuốt mồ hôi lạnh nơi thái dương. "Thẩm đạo hữu, lần này bị ngươi hại chết rồi, chúng ta còn chưa trộm Thủy Hỏa Minh Đan của long cung, hiện tại thì tốt rồi, còn bị bọn hắn bắt làm tráng đinh, đi giúp bọn hắn tìm kiếm Thủy Hỏa Minh Đan." Gã truyền âm cho Thẩm Lạc, ngữ khí có chút buồn bực. "Sợ cái gì, đến đâu thì hay đến đó." Thẩm Lạc lại hồn nhiên không thèm để ý. "Ngươi ngược lại không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.