Chờ đám người tán đi, trong điện chỉ còn lại Thẩm Lạc và Ngao Hoằng. Ngao Hoằng từ công đường đi xuống, trực tiếp ngồi xuống nấc thang cuối cùng, vỗ vỗ bên cạnh. Thẩm Lạc thấy vậy, cũng không nói nhiều, đi đến cạnh Ngao Hoằng ngồi xuống. "Thẩm huynh, thật không thể ở thêm mấy ngày sao?" Ánh mắt Ngao Hoằng nhìn thẳng phía trước, mở miệng hỏi. "Chỉ sợ không được, ta có có nhiều phiền phức ngập trời cần phải xử lý." Thẩm Lạc lắc đầu, cười khổ một tiếng nói. "Chuyện báo thù Tam Hải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.