"Đúng rồi, làm sao chỉ có hai người các ngươi trở về, Nguyên Khâu kia đâu? Các ngươi ở bên ngoài có gặp hắn không?" Phong Tức đột nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi.
"Một mực không gặp phải, có lẽ hắn không tiến vào Triều Âm động?" Liễu Tình lắc đầu nói.
"Không phải là ngoài ý muốn chết trong tay những người kia chứ?" Quy Đồ thốt ra.
"Thật sự là phế vật!" Phong Tức hừ lạnh một tiếng.
"Chúng ta đã lâu không quản Nguyên Khâu, bây giờ ba loại bảo vật đều đã xuất thế, cũng không cần dùng đến lão. Hai vị tiền bối đều bị thương không nhẹ, ta có hai viên Thiên Tâm Đan, có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí, xin hai vị tiền bối hưởng dụng." Liễu Tình lấy ra hai viên đan dược màu tím nhạt, phía trên lượn lờ tử khí nhìn cực kì bất phàm.
Ánh mắt Phong Tức cùng Quy Đồ sáng lên, cũng không khách khí, tiếp nhận đan dược ngửa đầu nuốt xuống.
Trên mặt cả hai dâng lên một trận tử quang, nguyên khí hao tổn lập tức khôi phục với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
"Đa tạ Liễu đạo hữu." Quy Đồ đại hỉ nói lời cám ơn, Phong Tức cũng cám ơn một câu.
"Nói lời cảm tạ cũng không cần thiết, hai vị tiền bối nếu quả thật muốn cảm tạ ta, chỉ cần dâng lên một thân tinh huyết cùng hồn phách này của các ngươi đi." Liễu Tình đột nhiên cười khanh khách nói, trong giọng nói đã không còn mảy may cung kính.
Quy Đồ cùng Phong Tức nhìn thấy vẻ lạnh lùng trong mắt Liễu Tình, trong lòng hơi hồi hộp một chút, lập tức bay ngược ra sau.
Nhưng giờ phút này, bọn họ đột nhiên phát hiện thân thể đã hoàn toàn không còn do mình khống chế, một ngón tay cũng không thể động đậy.
Trên da hai người rung động xuy xuy, nhanh chóng hiện ra từng đạo hoa văn màu tím, nhanh chóng lan tràn ra.
Bọn Thẩm Lạc đang thương nghị đối sách, thấy tình huống phía đối diện thần sắc đều biến đổi.
"Chú ý, có lẽ là bọn hắn đang thi triển quỷ kế gì." Ánh mắt Hắc Hùng Tinh chớp động, nói.
Bọn Thẩm Lạc nghiêm nghị nghe lời, cẩn thận chú ý tình huống đối diện cùng chung quanh.
"Ngươi làm cái gì?" Phong Tức dù thân thể không thể động đậy, miệng còn có thể mở ra, nghiêm nghị chất vấn.
"Cũng không có gì, chỉ là muốn mượn thân thể hai vị, thử một chút Ma Thai Trùng Sinh Quyết do Ma Đế đại nhân truyền thụ mà thôi." Liễu Tình mỉm cười nói.
Bất quá nụ cười của nàng ở trong mắt Phong Tức cùng Quy Đồ lúc này chẳng khác gì ác quỷ.
Mà Ngụy Thanh thì thần sắc hờ hững bình tĩnh đứng bên cạnh, hiển nhiên đối với chuyện này đã sớm biết rõ.
"Ta biết rồi, chính là viên đan dược kia!" Quy Đồ bừng tỉnh đại ngộ.
"Quy Đồ tiền bối phản ứng cũng thật nhanh nhạy." Liễu Tình cười hì hì đáp lời.
"Bây giờ tình thế trước mắt cực kỳ nghiêm trọng, ngươi lại dám ám hại chúng ta!" Phong Tức vừa kinh vừa sợ.
"Tiểu nữ lúc đầu cũng mong hai vị tiền bối có thể giải quyết những người bên kia, đáng tiếc hai vị tiền bối lại không đủ khả năng, đành phải hi sinh các ngươi mà không nói trước." Liễu Tình nhoẻn miệng cười, hai tay bắt đầu bấm niệm pháp quyết.
Phần bụng dưới cả hai sáng lên một đoàn hắc quang, những đường vân màu tím trên thân đồng thời nổi lên từng tia từng tia hắc quang, thình lình chính là ma khí.
Nguyên khí trong cơ thể Phong Tức cùng Quy Đồ phần lớn bị xói mòn, kinh mạch giống như bị ngàn vạn côn trùng gặm nuốt, thống khổ vạn phần.
"Chúng ta là tâm phúc của Sư Đà lĩnh Thanh Sư đại vương, ngươi dám xuất thủ với chúng ta! Ngươi không sợ đại vương bọn ta tức giận ư!" Quy Đồ kinh sợ lên tiếng.
Ánh mắt Liễu Tình ngưng tụ, nhưng lại tiếp tục bấm niệm pháp quyết, hai đạo hắc quang rời khỏi tay, chia ra chui vào cơ thể Phong Tức cùng Quy Đồ.
Ma văn tím đen trên người hai lão yêu tỏa sáng hào quang, những hoa văn này lại rời khỏi thân thể, bay vụt đến bên ngoài cơ thể, nhanh chóng sinh trưởng.
Phong Tức cùng Quy Đồ vốn đứng rất gần nhau, ma văn bắn ra lập tức đan vào một chỗ, vây quanh thân thể hai người rồi nhanh chóng xoay tròn quấn quanh, trong vòng mấy hơi thở đã hình thành một cái kén tằm màu tím đen.
Nơi trung tâm kén tằm, thân thể Phong Tức cùng Quy Đồ thình lình chậm rãi dựa vào nhau, lại có xu thế dung hợp lại làm một.
"Hộ pháp tiền bối, nhìn tình huống bên kia, Ngụy Thanh cùng Liễu Tình tựa hồ đang dùng Phong Tức cùng Quy Đồ làm tế phẩm, thi triển một loại thần thông Ma tộc nào đó. Mặc dù không biết bọn hắn muốn làm gì, bất quá tại hạ cảm thấy không thể để bọn hắn hoàn thành." Thẩm Lạc nhìn thấy tình huống đối diện, thần sắc biến đổi, quay người nói với Hắc Hùng Tinh.
"Đúng! Đồng loạt ra tay, ngăn cản bọn hắn!" Hắc Hùng Tinh lập tức gật đầu, cất giọng quát, lật tay tế ra Hắc Anh Thương.
Thân thương hiện ra từng đạo lôi điện màu đen lớn bằng cánh tay, rung động ầm vang.
Gã há mồm phun một cái, một đoàn hắc quang chui vào trong thương, trên thân thương lập tức hiện ra từng đạo phù chú màu đen. Lôi điện màu đen vốn tỏa sáng càng trở nên cuồng bạo, phảng phất từng đầu Lôi Long quay cuồng, khiến hư không phụ cận liên tục rung động.
Một cánh tay Hắc Hùng Tinh đột nhiên hóa lớn, phát ra tiếng “răng rắc”, sau đó ra sức ném mạnh Hắc Anh Thương ra.
Tiếng nổ chói tai vang lên, Hắc Anh Thương hóa thành một tia chớp màu đen, bắn về phía kén tằm tím đen đối diện.
Thẩm Lạc đã sớm chuẩn bị xuất thủ, thấy vậy lập tức thôi động Tử Kinh Linh trong tay.
Trong tiếng vang "Đinh linh linh”, ba cái chuông trên Tử Kim Linh đón gió phồng lớn lên gấp mấy lần, rồi một đạo liệt diễm màu đỏ, một đạo linh yên màu xanh, một đạo bão cát màu vàng bắn ra, quấn quanh một chỗ, hóa thành một đầu Cự Long ba màu lớn chừng trăm trượng.
Cuồn cuộn liệt diễm, linh yên, cát vàng quấn quanh trên người Cự Long, giương nanh múa vuốt nhào về phía bọn Liễu Tình.
Liệt diễm, linh yên, bão cát, mỗi thứ đều tản mát ra linh áp mênh mông, giờ phút này ba cái dung hợp, ba cỗ linh áp cũng hòa làm một thể, uy thế hoàn toàn không kém Hắc Anh Thương.
Mà Bạch Tiêu Thiên, Tiểu Hùng Quái cũng nhao nhao xuất thủ, Bạch Tiêu Thiên tế ra Họa Long Điểm Tình Phiến, dưới một cái vỗ của y, một chùm sáng màu vàng to như căn phòng bắn ra như lưu tinh.
Tiểu Hùng Quái cũng cầm trường thương trong tay ném mạnh ra, thi triển thần thông Nhật Quang Hoa, trường thương bị một đạo kiếm khí khổng lồ bao khỏa chung quanh, lấy tốc độ khủng khiếp phóng thẳng đến đối diện.
Mà Nhiếp Thải Châu nghe theo lời Thẩm Lạc, không xuất thủ, lấy ra một viên đan dược ăn vào, khôi phục nguyên khí bị tiêu hao trong đại chiến lúc trước, đồng thời nắm chặt cành Dương Liễu, tùy thời chuẩn bị bổ sung pháp lực cho bọn Thẩm Lạc.
Phía đối diện, Liễu Tình nhìn thấy bọn Thẩm Lạc xuất thủ, không chút lo lắng, bấm niệm pháp quyết điểm vào Ngọc Tịnh Bình một cái.
Ngọc Tịnh Bình lóe lên biến mất, sau một khắc lơ lửng giữa không trung trên đỉnh đầu nàng.
Nàng này bấm tay lần nữa, bắn ra một đạo bạch quang nhanh như điện, bộp một tiếng dán trên Ngọc Tịnh Bình, lại là một phù lục màu trắng.
Trên phù lục ẩn hiện một đồ án hình rồng, linh quang lóe lên, một cỗ khí tức cực lớn từ trên phù lục lập tức bộc phát.
Trong Ngọc Tịnh Bình lập tức ầm vang một tiếng lớn, chỗ miệng bình phun ra một cỗ lam quang hùng vĩ, bao phủ nàng, Ngụy Thanh, còn có kén tằm tím đen vào trong đó, sau đó lam quang đột nhiên ngưng tụ, hóa thành một vòng bảo hộ màu lam giống Ngọc Tịnh Bình như đúc.
Liễu Tình liên tiếp thi pháp vô cùng nhanh chóng, kịp thời hoàn thành trước khi đòn công kích của Hắc Hùng Tinh cùng Thẩm Lạc đến.
Hắc Anh Thương hóa thân lôi điện, vượt lên trước một bước đánh vào trên vòng bảo hộ màu lam. Lôi điện tối đen như mực hiển hiện một vòng kiêu dương, vô số lôi điện thô to bên trong kiêu dương quay cuồng, hung hăng bổ vào vòng bảo hộ màu lam.
Cự Long ba màu cũng bay vụt tới, đụng đầu vào trên vòng bảo hộ màu lam, vầng sáng ba màu đỏ xanh vàng từ trên thân Cự Long bộc phát ra, một cỗ nhiệt độ nóng rực không gì sánh được đột nhiên bộc phát, hư không phụ cận trong nháy mắt quay cuồng một trận hỏa hồng, phảng phất như sắp bị đun sôi.
Vầng sáng ba màu quay tít một vòng, lập tức hóa thành một vùng biển lửa, ánh lửa lóe lên, từng lớp từng lớp sóng lửa to lớn cao mấy trượng nổi lên, hung hăng trùng kích lên trên lồng ánh sáng màu lam, ngay cả lôi điện màu đen bên cạnh cũng bị thôn phệ không ít.
Đòn công kích của Bạch Tiêu Thiên, Tiểu Hùng Quái cũng bắn ra, đánh vào lồng ánh sáng màu lam.
Lồng ánh sáng màu lam lập tức bị công kích của mấy người bao phủ, các loại quang mang cuồng thiểm, hư không chung quanh vặn vẹo rung động theo, tựa hồ như muốn vỡ vụn ra, lại có từng đợt gió lốc ầm ầm cuốn ra bốn phương tám hướng, thiên địa biến sắc, phía dưới mặt biển nhấc lên sóng cả trùng thiên.