"Hắc Vũ kia vậy mà phát rồ xuất thủ với đội trưởng ngài, quyết không thể để yên như vậy được!" Một yêu binh khác cắn răng nghiến lợi nói.
"Đương nhiên không thể bỏ qua rồi. Đi, lập tức đi tìm thúc phụ! Nói cho lão biết chuyện Hắc Vũ không bắt được Hỏa Tam, lần này phải bắt hắn chịu hình phạt hỏa trụ. Chờ hắn chết, Hỏa Ly Đao sẽ là của ta!" Kim Lâm hung hãn nói, đẩy yêu binh bên cạnh ra, sải bước rời đi.
. . .
Hắc Vũ không để ý đến bạo động sau lưng, trực tiếp đi vào chỗ ở của mình, là một toà động phủ trung tầng ở trong Huyền Không động.
". . . Dưới đáy Huyền Không động có một đầu Hỏa linh mạch rất lớn, càng đến gần dưới đáy, linh lực càng nồng đậm. Mà động phủ được phân phối, người thực lực càng mạnh, chỗ ở càng gần bên dưới, Thánh Anh Đại Vương cùng mấy yêu tộc Chân Tiên kỳ đều ở tầng dưới cùng." Hắc Vũ cẩn thận giới thiệu tình huống Huyền Không động cho Thẩm Lạc biết.
Vì diễn giải cho rõ ràng, gã còn vẽ lên một tấm bản đồ Huyền Không động đơn giản.
"Thì ra là thế, lúc trước ngươi nói gian mật thất luyện bảo kia ở đâu?" Thẩm Lạc khẽ vuốt cằm, lập tức hỏi.
"Tại động phủ nghỉ tạm của Thánh Anh Đại Vương, nơi đó cách rất gần nham tương dưới lòng đất, nhiệt độ rất cao, không thích hợp ở lại, dùng cho luyện bảo lại rất phù hợp." Hắc Vũ chỉ một vị trí trên địa đồ.
"Những Hỏa Mị tộc kia giam giữ ở đâu?" Thẩm Lạc nghĩ tới một chuyện, lại hỏi.
"Phía dưới mật thất luyện bảo, nơi đó có một động đá vôi nham tương hình thành tự nhiên, Hỏa Mị tộc bị giam giữ ở nơi đó." Hắc Vũ chỉ một khu vực phía dưới mật thất luyện bảo.
"Nơi đó càng gần nham tương, Hỏa Mị tộc có thể sống sót trong hoàn cảnh khốc nhiệt này sao?" Thẩm Lạc nhíu mày hỏi.
"Những Hỏa Mị tộc kia đều là dị chủng, khác với yêu quái tầm thường, nơi nhiệt độ càng cao bọn hắn càng ưa thích." Hắc Vũ giải thích.
Thẩm Lạc tấm tắc lấy làm kỳ lạ, lập tức lại hỏi thăm tình huống động đá vôi nham tương kia, bất quá động đá vôi kia ở trong lòng đất, Hắc Vũ cũng chưa đi qua, không biết bên trong cụ thể thế nào.
Thẩm Lạc thấy vậy, không hỏi nữa, thần thức chui vào không gian Thiên Sách, hỏi thăm Hỏa Tam.
"Đại Tiên ngài đã tiến vào Huyền Không động rồi sao? Động đá vôi nham tương kia lớn mấy trăm trượng, nối tiếp cùng hồ nước Hỏa linh mạch trong lòng đất, động đá vôi nham tương cùng mật thất luyện bảo tương liên cùng một tòa Cửu Viêm Quy Nguyên Đại Trận. Ngày bình thường Hỏa Mị tộc chúng ta ở trong động đá vôi nham tương tinh luyện tinh địa hoả, thông qua pháp trận truyền tống đến mật thất luyện bảo phía trên." Hỏa Tam cẩn thận miêu tả tình huống trong động đá vôi nham tương.
Thẩm Lạc nghe vậy gật gật đầu, lập tức nghĩ tới một chuyện, hỏi: "Nếu Hỏa Mị tộc nhốt trong động đá vôi nham tương, nơi đó trong lòng đất, làm sao ngươi trốn ra được?"
"Đại Tiên không hỏi việc này, tiểu nhân cũng sẽ kể tỉ mỉ với ngài. Kỳ thật trước khi Thánh Anh Đại Vương giáng lâm Hỏa Khoát sơn, Hỏa Mị tộc chúng ta đã phát hiện chỗ động đá vôi nham tương kia, chỗ sâu nhất trong động đá vôi có một thông đạo hẹp liên thông ngoại giới, mà lại cần vượt qua vài khu vực nham tương, cho nên Thánh Anh Đại Vương cũng không phát giác, tiểu nhân trốn ra từ chỗ thông đạo chật hẹp đó." Hỏa Tam nói.
Ánh mắt Thẩm Lạc hơi sáng lên, Hỏa Tam có thể từ thông đạo kia đi ra, hẳn là cũng có thể chui vào nơi đó, động đá vôi nham tương sát với mật thất luyện bảo, nếu có thể thần không biết quỷ không hay chui vào, làm rất nhiều chuyện sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Về phần muốn đi ngang qua mấy khu vực dung nham, mặc dù không dễ, nhưng cũng không phải không có biện pháp.
Thẩm Lạc bảo Hỏa Tam vẽ kỹ lối vào thông đạo kia, thần thức rời khỏi không gian Thiên Sách, tiếp tục trao đổi cùng Hắc Vũ, đang muốn hỏi thăm tình huống mấy Chân Tiên dưới trướng Thánh Anh Đại Vương, xem có tìm ra sơ hở gì không.
Vào thời khắc này, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại bên ngoài.
"Là Kim Lễ kia đến, hết thảy dựa theo kế hoạch làm việc." Hắn nói với Hắc Vũ một tiếng, lật tay tế ra khăn gấm màu vàng bao trùm thân thể, vô thanh vô tức dung nhập vào mặt đất động phủ.
Thân ảnh Thẩm Lạc vừa mới biến mất, đại môn động phủ Hắc Vũ ầm vang chia năm xẻ bảy, bay vào trong động, khói bụi mịt mù.
Mấy thân ảnh khí thế hung hăng đi vào, đầu lĩnh là một đại hán mặc kim bào, đã triệt để biến mất yêu hình, nhìn không khác gì thường nhân, chỉ có cái mũi hơi cong, khí thế điêu luyện không gì sánh được, ánh mắt sắc bén như điện.
Sau lưng đại hán mặc kim bào là Kim Lâm kia, bên cạnh Kim Lâm là mấy yêu binh trước đó, một yêu binh trong đó tay mang theo một yêu vật, lại là điểu yêu bé nhỏ trước đó cùng Hắc Vũ tìm kiếm Hỏa Tam.
Chỉ là điểu yêu bé con này máu me đầy mặt, đã hôn mê đi.
"Hắc Vũ, ngươi thật to gan. Không chỉ để Hỏa Tam kia trốn thoát, còn vô cớ đánh đồng bạn, xem kỷ luật như không. Ngươi muốn tạo phản phải không, quỳ xuống cho ta!" Mặt mũi đại hán mặc kim bào tràn đầy hung hăng, uy áp Đại Thừa kỳ khổng lồ bộc phát ép tới Hắc Vũ.
Thân thể Hắc Vũ đại chấn, bạch bạch bạch lùi về sau mấy bước, nhưng rất nhanh liền đứng vững.
Đại hán mặc kim bào thấy cảnh này, trên mặt hiện lên vẻ kinh ngạc.
Vừa rồi gã không chỉ dùng uy áp áp bách Hắc Vũ, trong mấy câu quát lớn kia còn vận dụng một môn thần thông chấn hồn, nếu tu sĩ cùng giai tiếp nhận một kích, tâm thần sẽ bất ổn, nào ngờ Hắc Vũ điềm nhiên như không có việc gì liền tiếp nhận.
"Hắc Vũ này hẳn là che giấu thực lực? Hoặc là trên người mang một loại bí bảo cố hồn nào đó?" Đại hán mặc kim bào thầm nghĩ trong lòng.
Kỳ thật Hắc Vũ sở dĩ có thể tuỳ tiện ngăn cản thần thông chấn hồn của đại hán mặc kim bào, chính là vì bây giờ nửa thần hồn y đã bị khắc ở trên Thiên Sách, điểm công kích chấn hồn của đại hán mặc kim bào đối với y tự nhiên không có hiệu quả chút nào.
"Kim Lễ thống lĩnh an tâm chớ vội, lúc trước tại hạ hành động, chính là theo mật lệnh Diêm La đại nhân, nếu đắc tội xin thống lĩnh chớ trách." Hắc Vũ chắp tay truyền âm nói.
"Diêm La đại nhân!" Thần sắc đại hán mặc kim bào trịnh trọng lên.
Diêm La đứng đầu ngũ đại thống lĩnh, tu vi đã đạt tới Đại Thừa đỉnh phong, chỉ thiếu một chút là có thể độ kiếp thành tiên, xa xa không phải Kim Lễ có thể so sánh.
"Diêm La đại nhân mật lệnh ngươi chuyện gì?" Vẻ tức giận trên mặt Kim Lễ hơi thu liễm, hỏi.
"Thúc thúc, Hắc Vũ này khiến ta hôm nay mất hết mặt mũi trước mặt mọi người, cũng không thể để yên như vậy!" Kim Lâm thấy tình huống phát triển ngoài dự liệu, vội vàng xen vào nói.
"Ngươi câm miệng!" Kim Lễ quét mắt ngang qua, quát lạnh.
Kim Lâm hậm hực im ngay.
"Diêm La đại nhân mật lệnh cho ta, Kim Lễ đại nhân ngài cũng muốn biết, hẳn là không sợ Diêm La đại nhân trách tội?" Hắc Vũ hỏi lại.
Kim Lễ cười ha ha một tiếng, tay phải như thiểm điện nhô ra, chụp đến cổ Hắc Vũ.
Hắc Vũ kinh hãi, hai cánh phía sau tăng vọt hắc quang tránh gấp, lướt ngang qua bên cạnh tránh né, nhưng tu vi Kim Lễ vượt qua y quá nhiều, trên bàn tay hiện lên kim quang, đột nhiên trở nên mông lung, bắt lấy cổ Hắc Vũ.
"Ta có một môn âm hỏa luyện hồn, có thể khiến người ta sống không bằng chết, ngươi muốn ngoan ngoãn nói, hay là nếm thử âm hỏa luyện thần của ta?" Kim Lễ nhấc Hắc Vũ lên, âm thanh hung dữ nói.
Kim Lâm thấy Hắc Vũ bị bắt, lập tức đại hỉ.
"Tốt, ta có thể nói cho ngài, bất quá việc này quyết không thể để cho người thứ ba biết." Hắc Vũ bị bóp cổ, gian nan nói, con mắt nhìn về phía chỗ sâu mật thất động phủ.