"Thôi, đã dẫn bọn hắn tới Ngoạn Ngẫu Thành, cũng coi như hoàn thành lời hứa trước đó, về sau do chính bọn hắn đi thôi." Thẩm Lạc thầm nghĩ. Mục đích những người này tới Ngoạn Ngẫu Thành khác với mình, nếu đạo khác biệt, vậy đường ai nấy đi. "Phủ huynh cũng không biết thế nào, lần này để hắn theo giúp ta, quả thực hại khổ hắn rồi." Trong lòng Thẩm Lạc ảo não, trong mắt càng hiện lên một tia sát cơ doạ người. Nếu Phủ Đông Lai còn sống ngược lại thì thôi, nếu như...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.