Trong đêm. Trên vách núi Phương Thốn Sơn, Thẩm Lạc và Nhiếp Thải Châu làm bạn mà đứng. Thẩm Lạc rất tự nhiên nắm lấy tay của nàng, Nhiếp Thải Châu hơi căng thẳng, lập tức thả lỏng, nghiêng đầu, tựa vào vai Thẩm Lạc. Hai người đã quá lâu không gặp, thời khắc này nhìn nhau không biết nói gì. Sau lưng hai người, trên một gốc cây khá xa, vươn ra một nhánh cây gồ ghề, có mấy người ngồi cạnh nhau. "Ta nói, thật sự là so với người đúng là tức chết ta. Ca, huynh xem...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.