"Khá lắm hùng quái lòng tham không đáy! Thật coi Thẩm mỗ là người có thể tùy ý nhào nặn ư." Trong lòng Thẩm Lạc hừ lạnh một tiếng.
Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết vô cùng huyền diệu, Nhiếp Thải Châu chính là biểu muội, lại là vị hôn thê của hắn, truyền thụ pháp quyết này cũng không sao. Nhưng hắc hùng tinh này với bản thân hắn không thân cũng chẳng quen, nên không nguyện ý cứ như vậy đưa bảo quyết cho.
Mọi người vốn đồng tâm hiệp lực, mang Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết truyền thụ cho hắc hùng tinh cũng không có gì, nhưng tiểu hùng quái này cứ gây cảm giác khó chịu, làm hắn có chút không vui.
Nói đúng ra, mục đích của Liễu Tình và Ngụy Thanh là Phổ Đà sơn, cùng bản thân không liên quan quá nhiều.
"Tiểu hùng quái các hạ không nói, tại hạ cũng quên, Tử Kim Linh vật quy nguyên chủ, lấy tu vi thâm hậu của hộ pháp tiền bối, tất nhiên có thể phá vỡ vòng bảo hộ màu lam này." Thẩm Lạc vỗ đầu một cái, nắm Tử Kim Linh đưa cho hắc hùng tinh.
Bạch Tiêu Thiên đối với sự tình của Thẩm Lạc và tiểu hùng quái hoàn toàn không biết gì, thấy Thẩm Lạc giao ra Tử Kim Linh, trên mặt hiện ra vẻ cao hứng.
Lấy tu vi của Thẩm Lạc thôi động Tử Kim Linh uy lực đã lớn như vậy, hắc hùng tinh sử dụng bảo vật này, tất nhiên có thể phá vỡ vòng bảo hộ màu lam kia.
Mà khóe miệng của Nhiếp Thải Châu thì khẽ động, như muốn nói điều gì, lại bị Thẩm Lạc dùng ánh mắt ngăn lại.
"Lão Hùng không phải muốn cướp đoạt bảo vật, nhưng muốn phá vỡ vòng bảo hộ này, nhất định phải phát huy hoàn toàn uy lực của Tử Kim Linh, xin Thẩm tiểu hữu không nên quá nhạy cảm." Hắc hùng tinh không ngờ Thẩm Lạc sảng khoái như vậy, lập tức giao ra Tử Kim Linh, cũng không có khách khí, đưa tay nhận lấy rồi giải thích.
"Đương nhiên rồi." Thẩm Lạc cười nói.
Hắc hùng tinh thấy vậy, rất hài lòng, lập tức bấm niệm pháp quyết tế luyện Tử Kim Linh.
"Phụ thân, ngài có chỗ không biết, muốn thôi động Tử Kim Linh, cần độc môn tế luyện chi thuật của Quan Âm tổ sư hoặc là Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết trong truyền thuyết, tế luyện chi pháp bình thường cũng vô dụng." Tiểu hùng quái mở miệng nói, mang theo thâm ý liếc nhìn Thẩm Lạc.
"Lại có chuyện này? Nhiếp nha đầu ngươi biết độc môn luyện bảo thuật của tổ sư không?" Hắc hùng tinh nghe vậy khẽ giật mình, nhìn về phía Nhiếp Thải Châu nói.
Nó cũng nghe nói Quan Âm tổ sư có độc môn luyện bảo bí thuật, nghe đồn chính là bí truyền của Tây Thiên Linh Sơn, cực kỳ tinh thâm huyền diệu. Trên Phổ Đà sơn chỉ có một mình Quan Nguyệt chân nhân biết, trong mọi người chỉ có Nhiếp Thải Châu được chưởng môn chân truyền, nên có khả năng biết được.
Mà Thẩm Lạc có thể thôi động Tử Kim Linh, tất nhiên là do Nhiếp Thải Châu truyền thụ cho.
"Phụ thân, ngài hiểu lầm ý tứ của ta, Nhiếp đạo hữu cũng không thông hiểu bí thuật của tổ sư, lí do mà nàng và Thẩm đạo hữu có thể thôi động cành Dương Liễu và Tử Kim Linh, chính là bởi vì Thẩm đạo hữu biết được Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết." Tiểu hùng quái thấy hắc hùng tinh hiểu lầm ý mình, vội vàng nói.
"Cái gì! Thẩm tiểu hữu biết được Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết!" Hắc hùng tinh kinh hãi, bỗng nhiên nhìn về phía Thẩm Lạc.
"Có biết một hai, nhưng thuật này chính là bí truyền của Thẩm gia ta, không thể truyền thụ cho ngoại nhân, xin hộ pháp tiền bối thứ lỗi." Thẩm Lạc nhìn tiểu hùng quái một chút, từ tốn nói, sau đó đi đến một bên đứng.
Hắc hùng tinh thấy thần sắc của Thẩm Lạc, lại nhớ tới thái độ của tiểu hùng quái khi nói với nó, hơi nhướng mày.
"Ngươi và Thẩm Lạc rốt cục xảy ra chuyện gì?" Một tay nó vồ lấy tiểu hùng quái, âm thanh tại trong đầu tiểu hùng quái vang lên.
Nơi đây mặc dù có cấm chế khiến cho thần thức không cách nào rời khỏi cơ thể, có điều hắc hùng tinh trấn thủ Tử Trúc Lâm nhiều năm, có thủ đoạn khác có thể truyền âm bằng thần thức.
"Phụ thân, chuyện là như thế này. . ." Tiểu hùng quái âm thầm đắc ý, kể ra việc Thẩm Lạc có được Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết, và cả ân oán của nó hắn.
"Phụ thân, ngài phải thay ta trút giận, đoạt luôn cả Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết của hắn!" Tiểu hùng quái nói ra điều cuối cùng.
Nó vừa mới dứt lời, gương mặt của thần hồn tiểu nhân trong đầu bỗng đau đớn một hồi, bị một nguồn lực lượng hung hăng quét trúng, làm đau đến nhất thời nói không ra lời.
"Ngu xuẩn cực độ!" Trong đầu Tiểu hùng quái lóe lên huỳnh quang, một thân ảnh cực giống hắc hùng tinh mơ hồ hiện lên. Âm trầm quát.
"Phụ thân. . ." Thần hồn tiểu nhân của tiểu hùng quái sờ lấy gương mặt, lộ vẻ sợ hãi.
"Lúc trước ngươi và Thẩm Lạc có ân oán, sao còn yêu cầu Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết một cách vô lí đến vậy? Lối làm việc nông cạn, không có chút sách lược nào, chỉ biết làm bừa! Hành động khi trước của ngươi sẽ chỉ làm Thẩm Lạc cự tuyệt giao ra Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết!" Hắc hùng tinh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn thần hồn tiểu hùng quái, tuôn ra một hồi thóa mạ.
"Phụ thân, Thẩm Lạc đã giao ra Tử Kim Linh, căn bản không phải đối thủ của ngài, ngài kêu hắn giao ra Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết, sao dám không giao? Huống chi bây giờ tình huống nguy cấp, hắn coi như vì mạng nhỏ của mình, cũng sẽ không tiếc rẻ một thứ như Luyện Bảo Quyết." Tiểu hùng quái ủy khuất nói.
"Chó chết! Một chút tiểu tâm tư của ngươi có thể giấu giếm được ai! Hiện tại mọi người trên cùng một thuyền, hắn muốn vì tính mạng của mình suy nghĩ, chẳng lẽ chúng ta không cần? Ngươi hiện nay ép buộc không phải hắn, mà là ta!" Hắc hùng tinh vô cùng tức giận nói.
Tiểu hùng quái nghe vậy ngây ngốc tại chỗ, không nói ra lời.
"Vốn cho rằng ngươi ở chỗ này tu thân dưỡng tính nhiều năm, sẽ có chút tiến bộ, không ngờ vẫn ngu xuẩn như vậy ! Chờ chuyện này kết thúc, ngươi tiếp tục đợi ở chỗ này đi." Sau khi Hắc hùng tinh mắng, cơn giận trên mặt như thủy triều rút đi, lãnh lùng nhìn tiểu hùng quái một chút, thân hình thoắt một cái biến mất không thấy gì nữa.
Sắc mặt Tiểu hùng quái trở nên vô cùng tái nhợt.
"Thẩm tiểu hữu, Tiên Thiên Luyện Bảo Quyết của ngươi mặc dù không thể truyền ra ngoài, nhưng bây giờ mọi người đều bị vây ở trong Triều Âm động không cách nào rời đi. Nếu để đối phương thi pháp hoàn thành, tất cả chúng ta chỉ sợ đều muốn vẫn lạc ở đây, cái gọi là biến thế thì tùng quyền, quy củ của quý phủ hãy tạm thời biến đổi một chút. Đương nhiên, tại hạ sẽ không lấy không Luyện Bảo Quyết của tiểu hữu, lão Hùng ta biết được không ít bí kỹ, nguyện dùng ba môn bí pháp trao đổi cùng đạo hữu." Hắc hùng tinh đi đến bên cạnh Thẩm Lạc, lộ ra nụ cười nịnh nọt nói.
Nó nói chuyện đồng thời phất tay áo lên, hư không phía trước liên tục chớp lên bạch quang, hiện ra ba hộp ngọc màu trắng. Trên hộp viết tên bí thuật theo thứ tự là Huyền Minh Hàn Quyết, Di Hình Hoán Ảnh, Chưởng Tâm Lôi.
"Huyền Minh Hàn Quyết này là hàn băng bí thuật, năm đó ta nghe Bồ Tát giảng đạo tìm hiểu ra được, luyện đến cảnh giới tinh thâm có thể đóng băng vạn vật, rất phù hợp với công pháp Thủy thuộc tính của ngươi. Thần thông Di Hình Hoán Ảnh là một môn thân pháp cực kỳ cao thâm, ta thấy thân pháp của đạo hữu kinh người, lại tu luyện thuật này, tất nhiên càng thêm tinh tiến, cuối cùng là Chưởng Tâm Lôi một môn lôi pháp đặc thù. Nó không chỉ uy lực kinh người, còn có hiệu quả phong ấn nhất định, nhất là phong ấn pháp bảo người khác, hai môn bí thuật này là ta ngẫu nhiên đạt được từ nhiều năm trước, nói về sự tinh diệu tuyệt đối hơn hẳn Huyền Minh Hàn Quyết." Hắc hùng tinh kiên nhẫn giải thích về ba môn thần thông.
"Hộ pháp tiền bối đã nói vậy, nếu Thẩm mỗ không đáp ứng nữa, sẽ là kẻ không biết coi đại cục. . ." Thẩm Lạc nhìn thoáng qua ba hộp ngọc, thở dài rồi nói.
Trên mặt Hắc hùng tinh lập tức hiện vẻ vui mừng.
"Hộ pháp tiền bối, việc này chỉ sợ không được." Nhiếp Thải Châu đứng cạnh bên đột nhiên nói.
Đám người nghe vậy, sắc mặt đều là biến đổi.
"Nhiếp đạo hữu, Thẩm Lạc mặc dù là biểu ca của ngươi, nhưng ngươi chớ có quên chính mình cũng là đệ tử Phổ Đà sơn!" Tiểu hùng quái tưởng Nhiếp Thải Châu định bênh vực Thẩm Lạc, quát.
"Im ngay! Nhiếp nha đầu há lại là loại người này!" Hắc hùng tinh gầm thét một tiếng.
Tiểu hùng quái nhếch miệng, không dám nói gì.