Nghe vậy, Y Liên kinh ngạc nhìn Thiên Diệp, trong lòng cũng có cái nhìn mới về nữ nhân cao ngạo này...
Có lẽ nàng ấy cũng không phải không có chỗ đáng khen như nàng tưởng tượng...
"Tốt, đều đã đến đông đủ, vậy khảo thí nhập học sẽ bắt đầu."
Một nam nhân trung niên mặc thanh y ho khan hai tiếng, nói: "Đầu tiên, ta xin tự giới thiệu, ta là tổng quản của cuộc khảo thí lần này, các ngươi cứ gọi ta là Liễu Diệp tổng quản là được! Kế tiếp, ta sẽ nói một chút về quy tắc khảo thí lần này."
"Trong khảo thí, người ở cùng kí túc xá sẽ hợp thành một đội, chỉ khi cả 4 người cùng thông qua khảo thí thì các ngươi mới có thể chân chính trở thành đệ tử của học viện chúng ta."
Liễu Diệp đảo mắt qua đám người nghị luận sôi nổi phía dưới, ngữ khí không nóng không lạnh: "Bởi vì khảo thí lần này sẽ có chút nguy hiểm cho nên mỗi đội sẽ có một sư huynh sư tỷ dẫn dắt! Bọn họ đồng thời cũng sẽ giám sát các ngươi, đề phòng các ngươi gian lận! Được rồi, kế tiếp ta sẽ phân đội cho các ngươi..."
Người cùng một ký túc xá là một đội nên cũng dễ phân chia, còn sư huynh sư tỷ dẫn dắt bọn họ vào khu vực khảo thí thì hình thức rút thăm để quyết định.
Không biết có phải trùng hợp hay không, người dẫn dắt đội Mộ Như Nguyệt chính là tình địch của Thiên Diệp, Tiêu Vũ...
Nhìn nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn đứng trước mặt mình, Thiên Diệp hừ lạnh: "Thật không biết có phải ta dẫm phải phân chó hay không mà rút trúng tên nàng!"
Tiêu Vũ cũng không nổi giận, mỉm cười nói: "Thiên Diệp công chúa, ta tốt bụng nói cho ngươi một chuyện, vừa rồi chúng ta rút thăm địa điểm khảo thí lại chọn trúng nơi khó khăn nhất - Thần Sơn, mà nhiệm vụ lần này là lấy được Hỏa long quả trong Thần Sơn."
Thần Sơn, chính là nơi đặt chân đầu tiên của Mộ Như Nguyệt khi mới đến Thần giới.
Nhưng lúc đó nàng chỉ ở khu vực phía ngoài chứ chưa đi vào sâu bên trong, có thể thấy nhiệm vụ lần này khó khăn thế nào...
Sắc mặt Thiên Diệp lập tức tái nhợt: "Là ngươi cố ý đúng không? Ngươi cố ý rút trúng nhiệm vụ Thần Sơn?"
Không sai, nhất định là nữ nhân này cố ý!
Tiêu Vũ giảo hoạt chớp chớp mắt: "Cho dù là ta cố ý thì ngươi có thể làm gì được ta? Dù sao khi tới Thần Sơn, ta có năng lực tự bảo vệ mình! Thiên Diệp, nếu như ngươi cầu xin ta, ta cũng có thể bảo hộ ngươi..."
"Ngươi..." Thiên Diệp tức run người, trong lòng lại càng áy náy, "Ta biết ngươi hận ta, hận ta dây dưa Tề Mặc! Nhưng mà ngươi vì chuyện này mà liên lụy đến người vô tội, ngươi không cắn rứt lương tâm sao?"
Tiêu Vũ cười nói: "Vậy phải xem các nàng lựa chọn thế nào, dù sao, dựa vào thực lực của ta hoàn toàn có thể bảo hộ các nàng, nếu các nàng lựa chọn sai, vậy tinh lực ta cũng có hạn, chỉ có thể tự bảo vệ mình."
Ngụ ý, nếu đám người Mộ Như Nguyệt đứng về phe nàng, vậy nàng tất nhiên sẽ che chở chu toàn, còn nếu lựa chọn Thiên Diệp thì khi gặp nguy hiểm sẽ phải tự lực cánh sinh thôi...
"Ngươi không sợ ta nói với người của học viện sao?" Thiên Diệp cắn răng nói, "Đừng quên, nhiệm vụ của ngươi chính là bảo hộ chúng ta!"
"A..." Tiêu Vũ cười khẽ, đi đến bên cạnh Thiên Diệp, thanh âm chỉ có hai người các nàng nghe được, "Trong Thần Sơn, chúng ta gặp một ma thú hung mãnh, ta hao tổn tâm cơ trốn thoát, đến khi quay đầu lại, các ngươi đã chết dưới tay ma thú!"Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK