Mục lục
Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám người lại tiến về phía trước, trong u cốc yên tĩnh chỉ có tiếng bước chân lạo xạo...

Không biết vì sao, càng đi vào sâu, cảm giác quen thuộc càng mãnh liệt khiến trái tim Mộ Như Nguyệt như muốn nhảy ra.

"Trời ạ, là linh thạch!"

Bỗng nhiên mọi người đều nhìn về phía linh thạch cách đó không xa, ánh mắt kích động.

"Là Linh thạch, linh thạch này có thể hỗ trợ võ giả tu luyện, nếu có thể có được nhiều linh thạch chắc chắn sẽ giúp ích rất nhiều trong việc tu luyện."

Giờ phút này mọi người không thể nhẫn nại nổi nữa, nhìn chằm chằm về phía linh thạch kia, nhưng chưa ai kịp tới gần thì linh thạch đã nổ tung, một số người đứng gần linh thạch nhất chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã bị nổ tan thành mây khói....

Nhìn khói bụi mù mịt phía trước, mọi người không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa, trong sơn cốc này đúng là nguy cơ tứ phía....

Phó Thanh cắn chặt răng nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, đáy mắt hiện lên tia sáng phức tạp.

Thời điểm nhìn thấy nhiều linh thạch như vậy, ngay cả nàng cũng động tâm, trong đám người, chỉ có nữ nhân này làm như không thấy, giống như không đặt linh thạch vào mắt...

"Đáng chết!"

Ngô Hâm lau chùi vết máu ở khóe miệng, may là hắn chạy mau, nếu không thì không chết cũng gãy chân gãy tay.

"Thật không biết tên ngốc nào đem thuốc nổ ngụy trang thành linh thạch, hại chúng ta mừng hụt một trận."

Hơn nữa, còn có rất nhiều người vì thế mà mất mạng!

Ánh mắt Ngô Hâm chợt lóe, xẹt qua lãnh ý, yên lặng nở nụ cười. Mà Hà Thiếu Nguyên đứng bên cạnh hắn thì mặt lạnh, không biết đang suy nghĩ gì.

Không biết vì sao, Mộ Như Nguyệt cảm nhận được cảm giác bất an đến từ Hà Thiếu Nguyên...

Nam nhân này không đơn giản như vẻ bề ngoài, chỉ sợ hắn là người che giấu sâu nhất!

Tựa như cảm nhận được ánh mắt của Mộ Như Nguyệt, Hà Thiếu Nguyên quay đầu nhìn về phía nàng, ánh mắt thâm thúy như vực sâu không thấy đáy...

Mật thất, bốn vách tường phong ấn, không có tia sáng nào.

Thượng Quan Lam nhìn nữ tử trước mắt, đáy mắt hiện lên một tia sáng: "Phượng Nhi, ngươi có thật sự nắm chắc không?"

Thượng Quan Phượng rũ mắt che đi hàn ý trong đáy mắt: "Nương, ngươi yên tâm đi, ta tương đối hiểu rõ thiên y trận, cho nên hoàn toàn có thể phá hủy linh thạch tâm trận, khiến đám người đó táng thân tại đây, hơn nữa trong tam đại thế lực có người của ta, đến lúc đó có thể làm thiên tài của tam đại thế lực toàn quân bị diệt, từ đó sẽ không còn ai mạnh hơn Tiên Y Môn chúng ta, ta chỉ lo lắng nếu Mộ Dung công tử biết chuyện này..."

Nghe vậy, Thượng Quan Lam cười nói: "Mộ Dung công tử cũng không chú ý đến trận pháp, cho dù trận pháp xảy ra chuyện gì, chúng ta hoàn toàn có thể nói là không biết, dù Mộ Dung công tử lợi hại cũng không thể đoán trước được tương lai, hắn làm sao biết là chúng ta làm? Hiện tại thiên tài trong tam đại thế lực xuất hiện ngày càng nhiều, nếu không giết bọn họ, ta thật sự không thể yên tâm, mặc dù Tiên Y Môn là của vị đại nhân kia, nhưng trừ phi gặp tai ương diệt vong, bình thường hắn sẽ không xuất hiện! Mà nếu không có hắn, Tiên Y Môn cũng không khác gì các thế lực khác..."

Cho nên nàng tuyệt đối không để bất kì thế lực nào cường đại hơn nàng!

Bất quá, Mộ Dung Thanh Sơ có thể đoán trước tương lai, đáng tiếc, Thượng Quan Lam không biết điều này...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK